CON MẮT THẦN OSIRIS - Trang 182

“Dựa trên hiểu biết của ông về ông ta, ông có cho rằng ông ta là kiểu

người có khả năng cố ý biến mất và đột ngột cắt đứt liên lạc với người
thân?”

“Không.”

“Mời ông vui lòng đưa ra lí do cho nhận định này.”

“Việc thực hiện những hành vi đó đối với người lập di chúc là đi trái

ngược hoàn toàn với thói quen và tính cách mà tôi biết về ông ấy. Bao giờ
làm việc với tôi, ông ấy cũng cực kì quy tắc và chỉn chu. Khi đi du lịch
nước ngoài, ông ấy luôn thông báo cho tôi mình đang ở đâu, hoặc nếu phải
tới những nơi không thể liên lạc được, ông ấy luôn báo trước với tôi. Một
trong những nhiệm vụ của tôi là đi nhận món tiền lương hưu mà ông ấy
được hưởng từ Bộ Ngoại giao, và trước khi mất tích, chưa lần nào ông ấy
không đúng hẹn cung cấp cho tôi những tài liệu cần thiết.”

“Liệu ông ta, dựa theo hiểu biết của ông, có lí do nào để muốn biến mất

không?”

“Không.”

“Lần cuối ông trông thấy ông ta còn sống là khi nào?”

“Lúc sáu giờ tối, ngày 14/10/1902, tại số 44, Quảng trường Nữ Hoàng,

Bloomsbury.”

“Vui lòng trình bày cho chúng tôi biết việc gì đã xảy ra.”

“Người lập di chúc đã tới gặp tôi ở văn phòng vào lúc ba giờ mười lăm

và yêu cầu tôi đi cùng ông ấy đến nhà mình để gặp Tiến sĩ Norbury. Tôi đi
cùng ông ấy đến số 44, Quảng trường Nữ Hoàng, Bloomsbury, và ngay sau
khi chúng tôi về tới nơi, Tiến sĩ Norbury đến để chiêm ngưỡng những món
đồ cổ mà người lập di chúc đề nghị tặng cho Viện bảo tàng Anh quốc. Món
quà bao gồm một xác ướp với bốn bình đựng nội tạng và những vật dụng
khác mà người lập di chúc yêu cầu chúng phải được trưng bày cùng với
nhau trong cùng một tủ kính, ở đúng tình trạng như chúng đang được bày.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.