kinh khủng. Ông ý thức được điều đó và muốn rút lui, nhung cô ta đã giơ
súng lên và cứ tiếp tục tiến về phía ông với bàn tay run lẩy bẩy. Rõ ràng là cô
ta muốn ông giật lấy khẩu súng.
- Nhưng cô ta có thể bị khủng hoảng - Conway nói - Có lẽ cô ta đã bắn
chết người bạn cùng phòng máu dính lên quần áo nên cô ta đã cởi bỏ và đúng
lúc đó tôi bước vào trong phòng.
- Rồi cô ta dí súng vào người ông?
- Đúng vậy.
- Mục đích cô ta làm vậy để làm gì?
- Cô ta sợ tôi... Có lẽ cô ta sợ tôi bắt cô.
- Nhưng cô ấy lại không đuổi ông đi ra - Mason nói - Mà chỉ hô ông giơ
tay lên, điều đó thật vô lý.
Conway tiếp tục lái xe còn Mason im lặng suy nghĩ. Một lúc sau Conway
nói.
- Xe ông đây rồi.
- Khoan đã - Mason nói - Có xe cảnh sát đậu ở khu phố trước. Hãy chầm
chậm đi ngang qua đó xem họ làm gì.
Conway lái xe tới khu phố.
- Ồ! - Mason nói - Họ đang tìm kiếm quanh nhà trọ với chiếc máy dò mìn.
- Họ làm vậy để làm gì? - Conway hỏi.
- Họ làm vậy - Mason nói - để tìm khẩu súng đã giết người vì họ nghĩ rằng
ông đã tráo khẩu súng khi ông ở nhà trọ Gladedell Motel... Kìa, nhìn sang
bên trái xem.
Một trong những nhân viên dò mìn quẳng chiếc máy sang một bên và kêu
lên vui mừng.
Một nhóm cảnh sát bu lại. Khi Conway lái xe ngang qua đó, Mason nhìn
thấy một cảnh sát đang dùng bút chì đút vào nòng một khẩu súng ngắn đưa
lên cao để tránh mất dấu tay.
Conway rà xe ngang qua và giữ chân đạp thắng.
- Đi ngay! Đi ngay! - Mason nói.
- Người ta tìm thấy một khẩu súng - Conway nói.