- Bà ta đến khách sạn và nói rằng cần một căn phòng ở tầng bảy.
- Không cần để ý đến điều bà ta nói - Mason nói - Tôi phản đối trên căn
bản vô thẩm quyền, không chính đáng và không cụ thể.
- Phản đối được chấp thuận. - Chánh án De Witt nói.
- Bà ta có đăng ký phòng không? - Elliott hỏi.
- Có.
- Dưới tên gì?
- Dưới tên Gerald Boswell.
- Ông có thể chất vấn. - Elliott nói với Mason.
- Khi người đàn bà này đăng ký phòng có đem theo hành lý hay không? -
Mason hỏi.
- Tôi không thấy có hành lý.
- Có thể có hành lý mà ông không nhìn thấy hay không?
- Đó là bổn phận của nhân viên bồi phòng.
- Bà ta đã trả tiền phòng trước phải không?
- Vâng.
- Và dưới danh nghĩa Gerald Boswell?
- Vâng. Bà ta nói bà ta là...
- Ngừng đã! - Mason nói - Tôi không hề phản đối về lời khai này.
- Nếu vậy thì được - Chánh án De Witt nói. Robert King nói tiếp.
- Bà ta nói với tôi rằng bà ta là thư ký của ông Boswell, ông ta muốn bà
thuê phòng cho ông ta và vì vậy bà đã trả tiền trước.
- Bà ta nói rằng bà làm như vậy vì bà không có hành lý phải không?
- Ông nhắc làm tôi nhớ là bà ta có nói như vậy.
- Lúc đó mấy giờ?
- Khoảng buổi chiều. Tôi không nhớ rõ. Sổ sách có ghi là khoảng hai giờ
chiều.
- Ông bắt đầu làm việc lúc mấy giờ?
- Mười hai giờ trưa.
- Thông thường ông hết ca lúc mấy giờ?
- Tám giờ tối.
Mason nghĩ ngợi một chút rồi hỏi.