- Thưa quý tòa - Mason nói - Đó là câu hỏi hợp lý. Bởi vì tên viết tắt của
Ruth Culver và Rose Calvert đều là “R.C.” cả. Các hành lý mang từ phòng
728 xuống đều ghi tên “R.C.” cả.
- Thưa quý tòa tôi phản đối - Hamilton Burger nói - Đây là sản phẩm tự
tạo của Luật sư biện hộ.
Chính bị can đã xác nhận là giữ trong người khẩu súng Smith + Wesson
lúc khoảng sáu giờ ba lăm chiều ngày mười sáu và mãi cho đến sáng ngày
mười bảy mới đem giao cho Biện lý. Như vậy có thể bị cáo đã trao khẩu súng
đó cho Luật sư Perry Mason.
Luật sư Mason nhân dịp phòng 728 mới trả đã tìm cách vào phòng đó và
bắn phát đạn vào tấm đệm, sau đó bảo viên thám tư tư đến phòng đó và làm
ra bộ cùng khám phá ra đầu đạn. Đây là một trò vi phạm đạo đức nghề
nghiệp. Nó chứng tỏ một hành động đồng lõa...
- Khoan đã! Khoan đã - Chánh án De Witt ngắt ngang và gõ búa trên bàn -
Bây giờ không phải là lúc buộc tội nhau, ông Biện lý. Ông vừa mới phản đối
câu chất vấn với lý do đó là tranh luận. Nhưng theo luật sư Mason mới trình
bày, tòa thấy câu hỏi đó không phải là tranh luận. Luật sư biện hộ chỉ hỏi
nhân chứng về sự kiện rõ rệt vì nhân chứng này đã không biết rõ ai là người
đã thuê phòng 728.
Tòa đề nghị rằng, nếu bên Công tố muốn xác nhận người thuê phòng 728
này là ai thì chỉ cần đưa cô ta ra trình diện trước tòa. Còn trong trường hợp
bảo rằng cô gái trong phòng 728 đã tìm thấy xác nằm trong phòng 729 thì chỉ
cần chuyên viên giảo nghiệm chữ viết xác định qua chữ viết và chữ ký ghi
trên sổ đăng ký khách sạn là rõ.
Mason cười, nói.
- Và khi chuyên viên giảo nghiệm làm việc đó thì chắc chắn rằng họ sẽ
xác nhận cô Ruth Culver người đã ghi tên đăng ký và nhận phòng 728 chính
là Rose Calvert mà xác được tìm thấy trong phòng 729.
- Thôi được - Chánh án De Witt quay sang Biện lý nói - ông có cho kiểm
tra sổ đăng ký không, ông Biện lý?
Hamilton Burger lắc đầu nói.