CON MỒI XẢO QUYỆT - Trang 138

LUCAS, BOB VÀ RAE, trong hai xe tải, theo sau chiếc xe băng đồng của
cảnh sát trưởng, đèn xoay tít mù và hú còi inh tai nhức óc, cho dù họ chẳng
trông thấy chiếc xe nào khác. Vất vả vượt qua chặng đường khó đi, họ đến
được chỗ Marlys Weaver sau hai mươi phút.

Khi đến gần xe tuần tra của Weaver - và thấy xe cảnh sát trưởng đang

tiến đến từ hướng khác - Lucas xuống xe đến nhập bọn cùng Bob và Rae.
Bob nói, “Trời ạ, lẽ ra chúng ta nên tìm từ đây trước. Nếu tôi mà tìm thấy
một điểm...”.

Họ đang ở cách hiện trường vụ tai nạn mười lăm dặm, trên con đường

khá cũ chạy về phía đông gần thung lũng xanh lên đến đỉnh núi, xuôi xuống
phía bên kia. Bên tay phải, một nẻo đường mòn cắt ngang về phía nam, trải
dài đến vách thung lũng. Nữ cảnh sát Weaver đang đứng cách nẻo đường
mòn ba mươi mét, cách họ sáu hoặc chín mét. Cô ta hét lên, “Bất cứ ai
cũng không được bước lên đây. Đang có mấy vết lốp xe”.

Rae thốt lên, “Không thể nào”. Cảnh sát trưởng bước lên, Lucas, Bob,

Rae và viên cảnh sát đi cùng bước đến giữa nẻo đường mòn dẫn tới chỗ
Weaver. Weaver là nữ cảnh sát trẻ tuổi, mập mạp với mái tóc ngắn và đeo
kính, dưới hai cánh tay trên bộ đồng phục xanh đen xuất hiện những mảng
mồ hôi sẫm màu. Khi rời khỏi đường cái, cô ta lại thét lên, “Chú ý nhìn
dưới chân. Coi chừng vấp phải rắn hổ mang”.

“Ôi hay đấy,” cảnh sát trưởng lẩm bẩm. Ông ta có khổ người to,

gương mặt đỏ gay nhìn có vẻ lo lắng, cái mũi còn đỏ hơn nữa. “Có người đi
trước tôi mà.”

“Người đi đầu chỉ làm chúng sợ thôi,” Rae đáp. “Người đi ngay sau đó

mới bị tấn công.”

“Rất vui được biết điều đó, thưa cô,” cảnh sát trưởng nói. “Hai người

đi trước tôi đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.