CON MỒI XẢO QUYỆT - Trang 140

tìm thấy thêm vết lốp xe nào nữa không, dù là dấu vết khi đến hoặc đi.
Chắc chắn chúng phải quay đầu xe ở đâu đó trên này.”

BOB, RAE VÀ CẢNH SÁT TRƯỞNG điều động mọi người vào việc khi
có thêm cảnh sát tới. Lucas gọi cho Carl Armstrong.

“Đoán xem tôi đang ở đâu,” anh nói, khi Armstrong nghe máy.

“Minnesota hả? Anh về nhà rồi à?”
“Tôi đang trên đoạn đường núi ở West Virginia. Chúng tôi tìm ra các

súc gỗ rồi, dính vết sơn màu bạc, thu được cả mấy vết lốp xe. Chúng tôi
cần một nhà điều tra tai nạn.” Anh ngước nhìn lên đám mây giông đang lớn
dần ở phía tây nam. “Bảo anh ta khẩn trương lên không mưa đấy.”

“Tôi đang chạy ra cửa đây,” Armstrong nói sau khi Lucas cho biết địa

điểm. “Nhưng sẽ phải mất hai tiếng mới đến được.”

Armstrong bảo Lucas đến cửa hàng bách hóa gần nhất và mua những

tấm nhựa - “các túi rác, bất kỳ thứ gì, càng to càng tốt” - để che kín mấy vết
lốp xe và các súc gỗ được bao nhiêu tốt bấy nhiêu.

Lucas cho cảnh sát trưởng biết những thứ anh cần dùng. Một trong số

các xe cảnh sát trưởng phóng đi, đèn xoay tít mù và còi vang ầm ĩ. “Nếu
không tự giết mình thì cậu ta sẽ quay về trong hai mươi phút,” cảnh sát
trưởng nói. “Đừng nghĩ rằng đám mây đó đến được chỗ chúng ta. Theo tôi
thì nó sẽ bay về phía đông đấy.”

Nửa tiếng sau viên cảnh sát quay lại với các tấm nhựa che bụi của thợ

sơn. Họ bọc các súc gỗ lại và che kín các vết lốp xe tìm thấy được. Một
trong các viên cảnh sát đào rãnh xung quanh các vết lốp xe để thoát nước.
Với thêm một tấm nhựa nữa và mùi mưa đã cảm thấy rất gần, họ dựng lều
che chắn cho các súc gỗ được bọc, chằng giữ các tấm nhựa bằng mấy thanh
củi từ đám cây cối xung quanh.

Thế rồi mưa ào ào trút xuống. Họ ngồi trong xe mình, bật điều hòa và

nghe nhạc, lo lắng bởi tiếng sấm gần đó và ánh chớp lóe lên qua cánh rừng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.