CON MỒI XẢO QUYỆT - Trang 15

Ông đang suy nghĩ về chuyện đó.
Carter không nói thêm câu nào nữa. Một lúc sau, Smalls đưa tay lên

nghịch nghịch dái tai, mắt nhìn chằm chằm các bức ảnh và nói, “Điều
Armstrong đã nói... khiến tôi ngạc nhiên. Không có bằng chứng. Nhưng tôi
không kinh ngạc. Còn nhớ khi tôi kể cho cô nghe việc đầu tiên tôi làm là
lấy súng ra, vì tôi nghĩ những kẻ đâm chúng tôi có thể là bọn giết thuê
không? Bọn sát thủ? Dân chuyên nghiệp?”.

“Có, nhưng tôi không...”
“Tôi đã đúng. Là chúng đấy,” Smalls nói. “Tôi không biết chúng làm

chuyện này như thế nào, nhưng tôi chắc chắn nếu tìm được nhà điều tra biết
tìm đúng chỗ, anh ta có thể tìm ra người có thể giải thích chuyện này.
Chúng ta phải làm được, bởi vì...”

“Chúng có thể quay lại giết ngài lần nữa,” Carter nói nốt.

“Đúng. Có thể chưa phải ngay lập tức, nhưng chỉ là sớm hay muộn

thôi.” Smalls quay lại, đến gần chiếc bàn làm việc ngoại cỡ, ấn một nút trên
hệ thống điện thoại nội bộ. “Sally... nối máy với Lucas Davenport cho tôi.
Số của anh ta có trong danh bạ của cô.”

“Đó là người mà...” Carter bắt đầu.
“Đúng vậy,” Smalls nói. “Là anh ta đấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.