CON MỒI XẢO QUYỆT - Trang 156

“Tốt, tốt, nhiều nhân chứng đấy. À mà tôi bắt đầu nhận được nhiều

cuộc gọi hơn, rồi CNN và một đài truyền hình ở Washington đề nghị tôi
xuống CCO và phát biểu vài lời cho họ quay.”

“Ngài có nói Taryn Grant dính vào chuyện này không?”

“Không, không nêu đích danh. Tôi chỉ nói rằng mình từng trải qua

chuyện này, nhưng đó là ám sát trên phim còn đây là vụ ám sát thật sự, một
người bạn thân của tôi bị sát hại. Chẳng cần là thiên tài cũng biết cách kết
nối hai sự kiện, và đó là điều tốt, vì ngày nay những kẻ thiên tài không còn
nhiều trong giới truyền thông nữa.”

“Nhân tiện...”
“Mà các phóng viên bắt đầu hỏi có phải tôi đang buộc Taryn Grant tội

âm mưu ám sát mình không. Tôi bảo rõ ràng kẻ nào đó đang có âm mưu
ám sát tôi, nhưng tôi không biết hắn là ai. Họ cứ không ngừng dụ tôi nói
rằng Grant đã làm thế, nhưng tôi cứ trả lời nước đôi.”

“Nhưng ngài không hề nói rằng Grant không làm thế?”
“Tất nhiên là không,” Smalls đáp, “vì đúng thế mà”.
Lucas nói, “Mụ ta vừa lên ti vi ở đây xong và nói rằng ngài bị lão suy,

rằng ai làm việc trong Thượng viện cũng biết điều đó; rằng có khả năng khi
vụ tai nạn xảy ra, ngài đang say rượu, bởi ngài vốn nổi tiếng là một kẻ
nghiện rượu; rằng có thể ngài đã phạm tội giết người bằng xe cộ, nếu ngài
lái xe khi đang say rượu; và rằng cậu cảnh sát quý hóa của ngài đang cố
gắng buộc tội mụ ta, và mụ ta sẽ không chấp nhận chuyện đó”.

Một khoảng im lặng dài. “Mụ ta không nói thế,” cuối cùng Smalls

đáp. “Không hẳn.”

“Xem lại đoạn video trên C-SPAN ấy.”
“Có vẻ mụ phản ứng hơi thái quá với tôi ấy nhỉ,” Smalls nói.

“Xét theo bối cảnh, đó không phải là những gì các nhà phân tích thời

sự hay nói,” Lucas đáp. Anh đang xem kênh CNN. “Họ cho rằng ngài đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.