CON MỒI XẢO QUYỆT - Trang 253

“Chúng tôi biết mà, nhưng để được tuyên dương làm thực địa thì anh

chàng văn phòng chịu khó tí nhé,” Rae nói.

“Chưa từng nghĩ đến chuyện đó luôn,” Forte đáp. “Có lẽ tôi nên mang

súng theo nhỉ.” Tất cả họ cùng trố mắt nhìn, anh ta vội nói thêm, “Được rồi,
có lẽ là không nên”.

Họ theo viên quản lý xuống hầm ngầm, cùng đi có mấy phụ nữ quản

lý sổ sách đăng ký và cất giữ các chìa khóa chính. Tủ bật mở ngay lần thử
đầu tiên, người phụ nữ lấy đồ bên trong ra rồi nói, “Nặng thật. Đặt nó lên
bàn rồi hẵng xem”.

Cái bàn thực ra là một hốc riêng. Họ xua hết nhân viên ngân hàng ra

ngoài, tụ tập xung quanh khi Forte mở nắp két an toàn, ngó vào trong, rồi
Bob nói, “Ôi trời ơi”.

Những thứ bên trong gần đầy đến miệng. Tầng thứ nhất, dày sáu hoặc

tám phân, là một chồng tài liệu bằng tiếng Anh, Pháp và tiếng Ả Rập. “Các
hợp đồng giao hàng,” Rae nói, lật qua mấy bản. “Súng đạn. Ôi lạy Chúa,
các tên lửa phòng không.”

“Ritter cất giữ các tài liệu này nhằm bảo vệ bản thân, các hồ sơ hộ

mệnh của hắn. Để phòng hờ,” Lucas nói.

“Có vẻ cũng hiệu quả đấy, nếu chúng ta đoán đúng về kẻ đã giết hắn,”

Rae nói. “Có thể mục đích không phải là bảo vệ bản thân, mà là trả thù.”

Dưới tầng thứ nhất là một cái hộp mỏng, phẳng bằng nhựa, giống hệt

hộp đựng đồ câu cá của Lucas. Bên trong là hơn hai mươi ổ USB.

Tầng thứ ba bao gồm tiền mặt - các tờ 100 đô và các tờ 500 euro - vài

đồng xu vàng, cùng ba hộ chiếu nữa. Họ đếm nhanh lượng tiền mặt, ước
tính số lượng vàng, nhìn vào kết quả máy tính trên di động. Forte nói, “Hắn
đang tích cóp một khoản tương đương một triệu đô tiền mặt. Các tờ 500
euro giúp hắn tiết kiệm thời gian hơn”.

Tám mươi đồng xu vàng góp vào tổng số cuối cùng hơn 100.000 đô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.