CON MỒI XẢO QUYỆT - Trang 270

nhiệm vụ. Khẩu súng tự động là thứ cuốn hút họ nhiều nhất, khiến họ nghĩ
đến tấn công khủng bố. Họ còn nhận được hơn hai mươi báo cáo về vụ đấu
súng cả trước khi Rae gọi, cô đã gọi đến 911 báo rằng có các cảnh sát tư
pháp tại hiện trường, và theo họ biết thì không có ai bị thương.

Lucas gọi cho Forte. Anh ta lắng nghe câu chuyện rồi nói, “Vụ này

chính thức vượt khỏi tầm kiểm soát. Nó chính thức điên loạn rồi. Giờ thì nó
là đống giấy tờ khiến chúng ta đau hết cả não”.

“Mai gặp sau nhé,” Lucas nói. “Giờ thì có vẻ chúng tôi phải thức đêm

cùng cảnh sát D.C. rồi.”

“Còn cả FBI và DHS nữa. Anh không thể nổ súng ở Watergate mà

không bị người ta sờ gáy.”

NĂM GIỜ SÁNG, Bob và Rae tập hợp lại trong phòng của Lucas. Anh nói,
“Cô ta đeo mặt nạ ngụy trang; tôi từng thấy nó trong các bức ảnh chụp binh
lính Mỹ tại Iraq. Tôi chỉ có thể nhìn thấy đôi mắt và dáng người cô ta,
nhưng tôi nghĩ mình từng thấy cô ta rồi”.

Rae: “Ở đâu?”

“Cô gái trong bức ảnh tại nhà của Ritter. Trong ảnh cô ta quay mặt đi

bởi vì đang bị ai đó chụp lén.”

“Ý anh là... cô ta cùng nhóm Heracles à?”
“Tôi không biết, nhưng cô ta biết rõ mình đang làm gì,” Lucas nói.

“Nếu cô ta tìm đúng phòng, có lẽ giờ này tôi đã tiêu rồi.”

Bob gật đầu, quay sang Rae, “Cô biết thế nghĩa là gì không? Không

còn phòng thượng hạng nữa, không còn phòng xịn nữa đâu. Chúng ta quay
về Motel 6 thôi”.

“Tôi còn chả muốn nghĩ luôn,” Rae nói, run rẩy, vòng tay ôm lấy

người. “Hạng du lịch - Bước chân nhục nhã.”

“Chưa đến mức đó đâu,” Lucas nói. “Nhưng tôi thấy lo lắm.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.