CƠN MƯA - Trang 202

Sau khi xảy ra mâu thuẫn với Trần Nham, Tôn Bằng chưa từng hỏi cô

ấy điều gì. Khổng Trân tưởng anh cũng không quan tâm Trần Nham đến
thế, cứ như thường lệ cùng Cường Tử sang đây chơi, chuyện đó liền trôi
qua một cách tự nhiên. Mấy lần cô ấy tới đây, vừa vặn cũng không chạm
mặt Trần Nham. Cô ấy tưởng đòn ra oai phủ đầu mình làm với Trần Nham
đã phát huy tác dụng.

Hôm qua Cường Tử gọi cô ấy tới ăn cơm, trước khi cúp điện thoại nói

cho cô ấy biết, Tôn Bằng và Trần Nham ở bên nhau rồi, bảo cô ấy chuẩn bị
tâm lý, gặp mặt đừng kiếm chuyện với người ta nữa. Phản ứng đầu tiên của
Khổng Trân là không tin.

Cô ấy bằng lòng tưởng tượng ra mọi tình huống giữa Trần Nham và

Tôn Bằng có chút mờ ám. Nhưng cô ấy chưa từng nghĩ tới, bọn họ sẽ thật
sự ở bên nhau.

Tôn Bằng tốt, nhưng một ý nghĩ mà Khổng Trân không muốn thừa

nhận là, với điều kiện của Trần Nham, thì cô sẽ không thích Tôn Bằng.
Thích anh ấy cái gì chứ? Không nhà không xe, còn nuôi một người anh như
vậy. Tương lai còn không biết sẽ như thế nào nữa.

Nhưng bây giờ, sự thật đặt ngay trước mắt.

Từ buổi trưa bọn họ về đến bây giờ, Tôn Bằng và Trần Nham không

thể hiện động tác thân mật giữa người yêu nhau nào, nhưng bầu không khí,
ánh mắt ấy, khác hoàn toàn.

Khổng Trân ăn cơm chết lặng, miệng nhạt thếch, trong lòng như bị

rạch một cái lỗ lớn, đau âm ỉ.

Cô ấy rất muốn nổi giận một trận rồi đi thẳng một mạch, nhưng cô ấy

biết, nếu lần này đi, thì thật sự hoàn toàn mất hết hi vọng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.