CƠN MƯA - Trang 213

Trong tivi vừa vặn đang chiếu quảng cáo, âm thanh của loa đột nhiên

lớn hơn.

Khuôn mặt Tôn Bằng bị màn hình tivi phản chiếu một tầng ánh sáng u

ám. Anh nhìn Chu Tư Hồng, mặt không biểu lộ cảm xúc gì, hoặc nói là đè
nén cảm xúc.

Anh cảm thấy đôi tai vừa mới ong ong trong thoáng chốc, cổ họng sít

chặt hơn không nói ra được một câu.

Vận mệnh cứ tùy tiện như thế, vô cùng dễ dàng quăng cho anh một cơ

hội, vào lúc anh không hề chuẩn bị.

Chu Tư Hồng liếc anh một cái, “Nói như thế nào?”

Lát sau, anh nặn ra năm chữ, “Cảm ơn giám đốc Chu.”

“Chỉ nói như vậy thôi?”

Tôn Bằng gật đầu.

Chu Tư Hồng mỉm cười, lấy đồng hồ xem giờ một chút, đeo vào đứng

lên, “Đi thôi.”

Sau khi đưa Chu Tư Hồng từ hội quán thủy liệu pháp đến một quán

KTV, Tôn Bằng đưa xe về chỗ ở của anh ta.

Anh xuống xe, trong cơn gió lạnh rì rào tối thu, anh đi ra khỏi tiểu khu

cao cấp, đi vào con đường đông nghịt dưới màn đêm, xuyên qua đám đông,
đi vào hầm đường bộ trên cao, bước chân càng sải càng lớn, tốc độ càng lúc
càng nhanh, cuối cùng đã giống như thi đi bộ.

Phía trên có xe chạy “vù” qua, trong cơn chấn động, cả đường hầm

phát ra tiếng ù ù.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.