CƠN MƯA - Trang 30

Nơi này là khu nhà lụp xụp tồi tàn cũ nổi tiếng trong thành phố, nhà

nhà đều là nhà trệt, không ít người xây nhà hai tầng nhỏ, mở rộng ban công.
Mấy năm trước thành phố dự định thẳng tay phá dỡ khu này, tiếc rằng xây
dựng trái phép thật sự quá nhiều, dân cư lại quá hỗn tạp, còn chưa bắt đầu
làm, thì đã có rất nhiều người nghe phong phanh nửa đêm lén lợp nhà tôn,
muốn nhân cơ hội kiếm chác một khoản. Giai đoạn đầu chính phủ đã tính
chi phí quy hoạch, nhưng cũng không làm gì thêm nữa.

Đi ra khỏi con hẻm quẹo trái chính là căn nhà cũ của gia đình Trần

Nham, của bố cô để lại. Một khoảng đất ở cổng đổ xi măng, một vòng gạch
bao quanh, miễn cưỡng tạo thành một cái sân, không làm cổng sân. Ông bà
ngoại của cô bình thường trồng ít rau và hoa trong sân giết thời gian.

Khi đi qua phòng khách, cửa phòng mẹ Trần chợt mở ra, không bật

đèn.

Bà ló đầu ra, khàn giọng hỏi, “Sao về trễ vậy? Điện thoại cũng không

nghe.”

“Hết pin ạ.”

“Tắm rửa rồi mau ngủ đi.”

Trần Nham dạ một tiếng, mẹ Trần đóng cửa lại.

Đây là căn nhà hai phòng rưỡi một phòng khách, phòng của Trần

Nham là phòng “rưỡi”.

Tắm xong về phòng, bật máy điều hòa, trong phòng thoang thoảng vị

ngọt nức mũi của nhang chống muỗi. Cô nhanh chóng ngủ thiếp đi, nửa
đêm thức dậy, mơ mơ màng màng đi vệ sinh.

Nhà vệ sinh sáng đèn, cửa mở, có tiếng nước chảy rất nhỏ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.