CƠN MƯA - Trang 311

không báo cho người thân anh biết.

“Bây giờ anh ấy như thế nào?”

“Tình trạng của anh ấy không tệ, mọi người không cần lo lắng quá.

Bây giờ chứng cứ chưa đủ nên không có cách nào đưa ra khởi tố, có thể
còn phải mất thêm một khoảng thời gian nữa.” Luật sư nhìn Trần Nham,
“Uống ít nước đi, rót nước mà cô vẫn chưa uống ngụm nào đấy.”

Trần Nham cầm cái cốc giấy dùng một lần ở trước mặt, lòng bàn tay

cảm nhận sự ấm áp, “Thông thường giai đoạn điều tra kéo dài bao lâu?”

“Việc này khó nói lắm, hơn một tháng cũng là chuyện bình thường.”

Luật sư chép miệng một cái nói, “Thật ra chuyện này cũng có chút chỗ

không mấy bình thường, theo lý thì số tiền cũng khá ít, lúc này là có thể
bảo lãnh chờ xét xử rồi, thế nhưng lại không làm được. Có lẽ cũng là do tôi
không đủ mặt mũi, thật ngại quá…”

“Không đâu. Luật sư Hầu, cảm ơn anh. Tôi về trước đây, có tình

huống gì thì anh hãy báo cho tôi biết.”

“Thời gian cũng không còn sớm nữa, ở lại đây cùng ăn bữa cơm với

chúng tôi đi.”

“Không cần khách sáo đâu, cảm ơn anh.”

Trên thực tế, toàn bộ vụ án cực kì đơn giản, thủ phạm chính cũng đã

nhận tội, nhưng bị kẹt ở chỗ mắc xích Tôn Bằng.

Nếu như có thể, Trần Nham rất muốn đập thẳng hai mươi ngàn trước

mặt Chu Tư Hồng, mặc kệ anh có làm hay không, cứ mau chóng giải quyết
xong sự việc để anh được thả ra ngoài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.