CƠN MƯA - Trang 321

Vào nửa đêm, điện thoại vang lên, Chu Tư Hồng đang ngủ say mơ mơ

màng màng nhận máy.

“Mở cửa.”

Anh ta nằm trên giường phản ứng mấy giây, từ từ mở mắt, “Bối Bối?”

“Ừm.”

Nằm thêm một lúc, anh ta xuống giường mặc áo choàng tắm, mở cửa

ra. Không nhìn cô lấy một cái, anh ta đi đến bên sofa ngồi xuống, chỉnh đèn
đứng đến mức tối nhất, nheo mắt thích ứng với ánh sáng một hồi, rồi móc
một điếu thuốc ra châm.

Phùng Bối Bối ngồi xuống đối diện anh ta, trong mùi rượu khắp

phòng, cô khẽ nhíu mày.

“Bao nhiêu phụ nữ giành giật muốn nhào lên người anh thế rồi, anh có

cần phải làm như thế không? Anh muốn tôi khó chịu bao nhiêu đây?”

Chu Tư Hồng rít hai hơi, sau khi tỉnh táo hơn một chút, anh ta nhìn cô,

tựa như không nghe được cô nói gì, “Gần đây sống thế nào?”

Đột nhiên xảy ra chuyện thế này, sự quan tâm không mặn không nhạt

làm cho Phùng Bối Bối không trút giận được, giận quá hóa cười, “Chu Tư
Hồng, anh tưởng anh là ai? Tôi sống có tốt hay không thì liên quan gì đến
anh?”

“Quả thật không liên quan gì cả, vậy trễ thế này tới tìm anh để làm

gì?”

“Cách xa Trần Nham một chút cho tôi.”

Anh ta nhìn cô, thoáng im lặng, hờ hững hỏi, “Nghe người ta nói em

sắp kết hôn rồi?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.