CƠN MƯA - Trang 319

Trong lòng thấy buồn nôn, cô lạnh lùng bật ra ba chữ, “Anh tránh ra.”

Chu Tư Hồng nhìn cô chằm chằm mấy giây, bàn tay đặt trên cánh cửa

trượt xuống tay vịn, anh ta thờ ơ mở cửa ra.

Trong đêm đông đen kịt, cô rời khỏi khách sạn như chạy trốn, lên xe

taxi.

Trong xe rất ấm áp, nhưng trong lòng lại lạnh lẽo đến mức run rẩy.

Cô không biết nguy hiểm luôn rình rập khi đi theo một người đàn ông

say rượu vào phòng sao? Cô không biết anh ta có ý đồ với cô sao? Cô biết
hết, chính xác là bởi vì biết nên mới khờ khạo ôm ấp một chút may mắn và
ảo tưởng, nhưng sự việc lại vẫn phát triển theo hướng tệ hại nhất.

Cô làm cho sự việc càng hỏng bét hơn.

Xe nhanh chóng chạy vào tiểu khu, tài xế uể oải nói, “Đằng trước có

xe, khó quay đầu lắm, xuống ở đây được rồi.”

Một chiếc Volkswagen Golf chặn ở ngã ba đằng trước, nhìn kĩ biển số

xe, không ngờ là xe của Phùng Bối Bối.

Trần Nham trả tiền, đi tới gõ cửa sổ xe.

Sau khi lên xe, Phùng Bối Bối rất kinh ngạc: “Áo khoác của cô đâu?”

Trần Nham lắc đầu, “Sao cô lại đến đây?”

Bối Bối nhìn cô, hỏi vặn lại, “Tại sao cô không nói chuyện của Tôn

Bằng cho tôi biết?”

Bối Bối ở trong nhà đài nghe nói gần đây Trần Nham tìm người của

công-kiểm-pháp khắp nơi, nên mới biết sơ sơ sự việc. Sau khi gặp nhau lần
trước, bọn họ đã lâu lắm rồi không tâm sự.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.