CƠN MƯA - Trang 36

Trần Nham nghe thấy giọng nói ban nãy trong điện thoại rất vội vàng,

cũng nhìn ra anh có lời muốn nói, chủ động hỏi, “Sao vậy?”

Anh nhìn đường, bắp thịt trên cánh tay cầm tay lái căng ra, “Cô có vội

về không? Bây giờ tôi có chuyện gấp…”

“Không phải anh định thả tôi xuống giữa đường đấy chứ?”

“Không phải, nếu cô không vội, thì tôi làm một chuyện trước, rồi lát

nữa đưa cô về.”

Trần Nham nhìn dáng vẻ quả thực rất vội của anh, suy nghĩ một chút,

“Được.”

Xe rất nhanh đổi hướng, nhanh chóng qua lại trong màn mưa. Gần hai

mươi phút sau, mưa nhỏ lại, xe chạy vào một tiểu khu cũ.

Trần Nham ngồi trên xe, nhìn Tôn Bằng chạy vào tòa nhà đối diện. Cô

lấy ra một quyển sách trong túi, giết thời gian.

Mười phút sau, Trần Nham nhìn ra ngoài cửa sổ.

Hai phút sau, Trần Nham duỗi chân trên xe, đổi tư thế ngồi.

Ba mươi phút sau, mưa đã tạnh, mây đen tan đi, cây cối ven đường

càng thêm sáng rực xanh biếc. Trong lòng Trần Nham hoàn toàn hết kiên
nhẫn, lại hơi tức giận. Gắng gượng chờ người khác ba mươi phút, với cô
mà nói, những lần như thế này ít đến mức có thể đếm được.

Ngay từ đầu Trần Nham vẫn đang nghĩ, đêm hôm ấy anh ta cũng chờ

mình ngủ dậy ở trong xe một khoảng thời gian. Nhưng bây giờ, thật sự mất
hết kiên nhẫn. Cô rút chìa khóa, xách túi xuống xe, đi về phía tòa nhà kia.

Chưa đến gần, trong tòa nhà đã truyền ra một tràng gào thét như nổi

điên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.