CƠN MƯA - Trang 371

“Anh thấy, hay đi Hạc Lâm ăn đi, mùi vị thanh đạm một chút.”

“Thế nào cũng được.”

Một chiếc Jaguar màu đỏ đậu ven đường, vụt qua ngoài cửa xe bọn họ.

Anh ta nói đùa, “Chiếc xe đó tốt lắm, gần đài truyền hình của các em

xe sang không ít đấy.”

Phùng Bối Bối chớp mắt một cái, không nói gì.

Hai ngày rồi, cô không ngờ nó vẫn đậu ở đây.

Bỗng nhiên nhớ lại, trước đây điều khiến bản thân mình mê đắm đến

thất điên bát đảo, chính là vẻ phóng khoáng, sự rộng rãi tùy ý này của anh
ta. Việc đời thấy nhiều thì sẽ biết, không phải tất cả người giàu đều hào
phóng như thế. Có người ôm một số tiền lớn, nhưng thường soi mói đến
mức khiến bạn không thể nào tưởng tượng được. Nhưng bây giờ, đối với
loại “vung tiền” của người đàn ông này, cô đã không còn bất kì hứng thú
nào.

Nếu bạn yêu một cơn gió, thì tốt nhất là cách thật xa. Chạy theo gió,

kết quả đẹp nhất là chạy đến mức sức cùng lực kiệt, bản thân bơ vơ giữa
đường; kết quả xấu nhất là bị anh ta cuốn vào, cuối cùng thương tích đầy
mình cũng không tự biết.

Con người luôn luôn phải trải nghiệm mới có thể trưởng thành, mà

kinh nghiệm của cô gái xinh đẹp sẽ luôn nhiều hơn.

Vào những đêm đột nhiên đa cảm, hoặc một mình lái xe trên đường,

cô thường bật khóc nghẹn ngào, cả người bị nỗi ân hận bao lấy. Rất nhiều
người xem kinh nghiệm của bản thân như vốn liếng để khoe khoang, nếu
như có thể, cô không hề muốn có kinh nghiệm. Khát khao trong xương tủy
cô là cuộc sống chân chất nhất đơn giản nhất, nhưng càng đi tới, cô luôn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.