CƠN MƯA - Trang 380

Hai chiếc xe vẫy tay liên tiếp đều chở khách, cô đang định đi về trước

một đoạn thì điện thoại vang lên.

“Lát nữa sang ăn cơm đi. Mua gói muối ở tiệm nhỏ trước cổng nhé,

trong nhà hết muối rồi.” Là mẹ Trần, âm thanh bên kia nghe như đang xào
thức ăn, “Nhanh lên một chút, Tiểu Tôn đã tới rồi, còn một món nữa là
xong.”

Trần Nham phản ứng lại, bước chậm lại, hỏi khô khốc, “Sao anh ấy

đến ạ? Đến lúc mấy giờ?”

“Vừa đến thôi, con cũng mau về đi.”

Tôn Bằng không phải tự mình đến, là mẹ Trần đến quán tìm anh.

Hôm nay lần đầu tiên mẹ Trần đến quán của anh. Trần Nham chỉ từng

thuận miệng nói với bà vị trí đại khái của quán, bà men theo đường tìm tới.
Quán ăn uống trên con đường này không nhiều, cách cũng xa, khi hỏi đến
quán thứ hai thì bà tìm được. Bà nói với Tôn Bằng, mình vừa hay đi ngang
qua, nên vào xem thử.

“Sao mắt cậu bị như thế?”

“Đụng phải cạnh máy hút khói ở trong bếp ạ.”

“Không sao chứ?”

“Không có gì đáng ngại ạ.” Tôn Bằng lắc đầu.

Nếu như không phải mặt mày bầm tím, thì anh cũng định đi thăm ông

ngoại Trần Nham, đã lâu không đi rồi.

Hôm nay vòi nước trong bếp bị hỏng, mẹ Trần phàn nàn đôi câu trước

mặt ông ngoại Trần Nham. Ông ngoại cô nằm trên giường, khoảng thời

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.