CƠN MƯA - Trang 399

Trong từng đợt huyên náo, bọn họ lẳng lặng ngước mắt nhìn pháo hoa

trên bầu trời đêm, ánh mắt sâu lắng.

Nếu như pháo hoa có thể cầu nguyện, vậy tôi có thể tham lam hơn một

chút trong năm mới này không?

Tôi muốn người thân của tôi, thân thể mạnh khỏe.

Tôi muốn bạn bè của tôi, bình an hạnh phúc.

Cô nghiêng mặt nhìn anh, anh cúi đầu, nhìn nhau mỉm cười. Ánh sáng

lập lòe lóe lên đợt này đến đợt khác chiếu rọi trên gương mặt, trong mắt họ
là hình bóng của nhau.

Tôi muốn có cuộc sống tốt hơn cùng anh ấy.

Từng cụm pháo hoa nổ ầm ầm phía chân trời, trong thoáng chốc, điểm

sáng chớp tắt hòa tan vào đêm đen, thấm vào mong ước tốt đẹp của mỗi
người trong trời đất.

Cuối tháng một, vụ án của Tôn Bằng hoàn toàn kết thúc, bọn họ mời

luật sư Hầu ăn bữa cơm, bắt đầu bàn bạc chuyện về quê. Cường Tử bảo
Tôn Bằng về trước, mang năm ngàn đồng đưa cho bà nội của anh ta giúp
anh ta. Bố mẹ của Cường Tử lần lượt qua đời khi anh ta còn rất nhỏ, nên
anh ta luôn sống cùng bà. Mỗi năm bà của anh ta đều đi đến nhà bác cả đón
tết, anh ta không qua lại với bác cả, cho nên cũng không muốn về.

Đúng lúc đầu bếp và nhân viên phục vụ cũng không đi, anh ta định ở

lại trông quán trong thời gian ăn tết, nhân lúc mấy quán khác đóng cửa
kiếm thêm một chút. Đến lúc đó xem tình hình, hoặc chờ Tôn Bằng quay
lại rồi về một chuyến.

Mẹ Trần biết Trần Nham muốn theo Tôn Bằng về quê đón tết, ngay từ

đầu dùng im lặng để tỏ ý không tán thành. Gần đến giờ cô sắp xuất phát, bà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.