CƠN MƯA - Trang 401

Nhà Tôn Bằng ở trong một ngôi làng nhỏ dưới thành phố L. Sau khi đi

tàu cao tốc bốn tiếng đến thành phố, còn phải đi xe buýt một tiếng. Xuống
xe buýt, lại chuyển sang đi xe dù vào làng.

Đường rất hẹp, khi xe chạy trên con đường nhỏ giữa mấy thửa ruộng,

Trần Nham gần như nín thở. Khoảng nửa tiếng sau, xe dừng lại.

Trời đã gần tối, trên ngọn núi xa xa có thể nhìn thấy ánh chiều tà.

Trần Nham rót cốc nước trong bình giữ nhiệt cho Tôn Phi, nhìn Tôn

Bằng lấy hành lý xuống. Hai cái vali lớn, một cái ba lô lớn, còn có một ít
quà tặng cô mua cho bố mẹ anh. Tôn Phi uống nước xong, cô lại rót một
cốc. Tôn Bằng không còn tay nên cô đút anh uống.

Ba người cầm đồ, đi một đoạn men theo con đường đá nhỏ, khoảng

mười phút sau, cuối cùng đã đến nhà.

Nhà Tôn Bằng tốt hơn Trần Nham tưởng tượng rất nhiều.

Trước khi đến, cô đã dự tính tình huống xấu nhất, nhưng không ngờ,

cô thấy được một căn nhà nhỏ hai tầng ra dáng, còn có sân, một số hoa cỏ
gì đó không biết tên rủ xuống trước cửa.

Anh gõ cổng sân mấy cái, giọng một người phụ nữ vang lên bên trong,

“Đến đây đến đây!”

Cánh cổng sắt cao cao được mở ra, người phụ nữ đứng sau cổng,

khoảng 30 tuổi, hơi béo, tóc thắt bím, trên chiếc áo phao màu tím mang bao
tay áo. Một bé gái có chút bẽn lẽn đứng bên cạnh, nhìn thấy người lạ liền
ôm chân chị.

Người phụ nữ nhìn thấy Trần Nham trước nhất, thoáng sửng sốt, cho

đến khi nhìn thấy Tôn Bằng, mới ngạc nhiên mừng rỡ vừa gọi vừa mở hết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.