CƠN MƯA - Trang 418

Đi đến ngã ba đường lúc đến đây, Tôn Bằng nói, “Không đi đường cũ

nữa, đi hướng đó đi, tiện đường dẫn em đi dạo loanh quanh.”

Cô không phản đối.

Bọn họ đi rất chậm, đi mãi đi mãi, đi ngang qua một rừng thông liễu.

Những phiến lá mảnh của thông liễu đã sớm rụng hết, chỉ còn lại từng

thân cây với đỉnh nhọn hoắc, thẳng đứng cao ngất dưới ánh mặt trời mùa
đông. Một nhánh suối nhỏ chầm chậm chảy qua bên chân, phát ra tiếng
nước chảy ào ạt.

Trần Nham đút hai tay trong túi áo khoác, ánh mắt di chuyển tùy ý,

khi thì nhìn mây trôi trên bầu trời, khi thì nhìn cỏ dại bị dòng nước chảy
qua.

Gió thổi đến, cô giơ tay vén lấy vài sợi tóc bị thổi bay lên, mặc cho

ánh nắng ban mai nhàn nhạt rơi trên khuôn mặt.

Tôn Bằng nhìn cô, nhớ lại dáng vẻ của cô lúc mới quen. Mang theo

chút kiêu ngạo, một chút hờ hững, một chút phòng bị, và một chút nhiệt
tình không dễ nhận ra, gần như không giống với dáng vẻ sau này.

Rõ ràng là dịu dàng tao nhã, nhưng cô lại sẽ vô thức thể hiện thái độ

khó gần gũi.

“Tôn Bằng…”

Ánh mắt cô nhìn về con đường phía trước.

“Ừm.” Anh khẽ đáp lại.

“Vẫn chưa hỏi anh, anh nghĩ như thế nào.”

“…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.