CƠN MƯA - Trang 43

“Lát nữa anh gọi điện thoại cho tôi, vang một tiếng rồi cúp, tôi lưu số

của anh.” Cô dừng một lúc, “Thứ bảy tuần này sẽ có hoạt động, phải hẹn
trước.”

“Tôi biết rồi, cảm ơn cô.”

Trần Nham nhìn anh một cái, không nói gì nữa, vẫy vẫy tay đi.

Anh nhìn bóng dáng cao gầy kiên cường của cô trong gương chiếu hậu

càng lúc càng xa, lại cúi đầu nhìn danh thiếp trong tay, bỏ vào túi quần.

Trần Nham.

Anh vô thức đọc thầm hai chữ trên tấm danh thiếp.

Anh để xe vào bãi đậu xe của một tiểu khu Chu Tư Hồng thường ở, đi

bộ về nhà.

Anh là tài xế riêng Chu Tư Hồng thuê, chiếc xe này cơ bản cũng là

giao cho anh lái. Chu Tư Hồng đã nói, buổi tối anh có thể lái xe về. Nhưng
trừ khi có tình huống đặc biệt, không thì anh không bao giờ lái xe về nhà.

Lúc về đến nhà Tôn Phi co tròn trên giường, vẫn đang ngủ.

Tôn Bằng không bật đèn, rót cốc nước lặng lẽ đứng bên giường một

lúc, rồi đi ra ban công.

Ban công không đóng, có hai cái ghế cũ mà chủ hộ không nỡ bỏ, rất

nhiều đồ lặt vặt chất trên đó, chiếm rất nhiều chỗ, phủ một lớp bụi dày.

Bóng đêm chầm chậm đè xuống, xung quanh nhiều ngọn đèn sáng lên,

trong không khí phảng phất mùi thơm của thức ăn.

Anh nheo mắt châm thuốc, nhìn ra xa xa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.