CƠN MƯA - Trang 7

Khi sắp xếp hành trình, anh ta chưa bao giờ làm trái lại cô. Anh ta biết

cô không thích xã giao.

Thông tín viên sao có thể thả họ đi, sống chết gì cũng phải giữ được

bọn họ ở lại. Nhưng mà Trần Nham nói một là một, cho dù anh ta giữ như
thế nào, một chút cũng không có ý định ở lại.

Cuối cùng không còn cách nào khác, anh ta chỉ có thể cầm di động

lên, gọi xe đến đưa bọn họ quay về.

Sau nửa tiếng đi xe, đến đài truyền hình thì vừa vặn tới giờ ăn cơm.

Chuyện đầu tiên hai người vừa vào phòng làm việc là thay bộ quần áo

sạch sẽ.

Trong phòng làm việc Trần Nham chỉ để một cái áo đồng phục quảng

cáo và một cái quần đen bó sát người, bộ quần áo này được mặc trong hoạt
động trước đây của nhà đài. Khi cô thay xong quần áo bước ra khỏi WC,
phát hiện ra Tiền Văn đã thay một chiếc áo phông sạch sẽ, đang ngồi dựa
vào bàn làm việc hút thuốc nói chuyện với một đồng nghiệp nam khác.

Mọi người đang tám chuyện, cười đùa hi hi ha ha, đều nói về thảm

cảnh của mình trong cơn mưa to này.

Trong tay Tiền Văn cầm hộp cơm, thấy Trần Nham đi vào, dùng hộp

cơm gõ xuống mặt bàn, “Đi ăn cơm không?”

Trần Nham chậm rãi khởi động máy tính, “Hôm nay là thứ tư, tôi

không đi.”

Thực đơn trong nhà ăn đều cố định theo tuần, thứ tư có món ăn mặn,

thịt thỏ kho. Hồi nhỏ Trần Nham từng nuôi một con thỏ, món ăn này làm
đáy lòng cô cảm thấy rất ghê tởm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.