CON NAI TRONG RỪNG - Trang 19

Khóe môi nàng có một nét hằn đau khổ. Bàn tay trái nàng nhỏ và thanh tú,
buông thõng xuống chiếc váy thẫm. Rồi cô gái xa lạ ấy giơ tay lên trước
mặt rồi đặt lên trán một lúc, cử chỉ mệt mỏi.
Lúc ấy Vlađimia lao vào quãng đường dốc xuống khoảng rừng thưa. Cô gái
giật mình, cử chỉ hoảng hốt, thốt lên một tiếng kêu sợ hãi, và trước khi
Hoàng thân đến được chỗ cô, cô đã nhảy vội ra lối khác, nhẹ nhàng như
một con nai đang bị đuổi theo.
Vlađimia mỉm cười thích thú nghĩ:
- Cứ chạy đi, ta sẽ nhanh chóng bắt được cô. Cô gái đẹp ạ.
Rồi chàng lao theo cô, tiếng cựa giầy vang lên trên nền đất cứng. Nhưng cô
gái lạ chạy cũng nhanh không kém. Chân cô gần như không chạm đất. Tuy
nhiên, cô chạy yếu dần. Trông thấy thế, Hoàng thân gọi cô:
- Đứng lại đi! Đừng có tự làm mệt thêm vô ích, ta vẫn đuổi kịp cô.
Nhưng mấy lời ấy chỉ có tác dụng làm cho cô gái hoàn thành sự cố gắng
cuối cùng. Một khoảng rừng thưa rộng hiện ra. Một ngôi nhà gác rừng nhỏ
đang ngủ im giữa rừng cây. Cô gái chồm đến cửa, đẩy ra rồi biến vào trong.
Vlađimia dừng lại, thoạt tiên hơi sửng sốt, rồi chàng lại cười và khẽ nói:
- Cô tưởng có thể trốn thoát được ta và giễu cợt ta như thế chăng, cô bé
xinh đẹp.. ta sẽ có cô, đừng sợ gì hết, chú nai hoang dã ơi.
Chàng quay về, chân bước chậm rãi. Tâm trí chàng bận rộn với sự xuất
hiện kia. Có lẽ ánh trăng đã lý tưởng hóa sắc đẹp của cô. Có lẽ khi nhìn lại
nàng ban ngày, chàng sẽ cảm thấy thất vọng. Chàng nhún vai nghĩ:
- Để rồi xem. Chắc là con gái một người gác rừng, dù thoạt nhìn, cô ta
không có vẻ như thế. Ta sẽ hỏi Xtretnốp về vấn đề này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.