CON NGỰA VÀ CẬU BÉ - Trang 35

lắp yên cương cho con ngựa Hwin của tôi, mang theo con dao găm sắc bén
mà anh trai tôi đã mang theo trong những cuộc chinh chiến của miền Tây,
rồi phóng ra khỏi nhà. Khi ngôi nhà của cha mẹ đã khuất hẳn sau lưng, tôi
phóng ngựa đến một vùng đất xanh tươi trống trải ở giữa một khu rừng
không một bóng người. Tôi xuống ngựa, lấy dao ra. Đoạn tôi vạch áo ở chỗ
mà tôi nghĩ là trái tim. Tôi cất tiếng cầu xin tất cả các thánh thần rằng một
khi sang thế giới bên kia người đầu tiên mà tôi gặp là anh trai. Sau đó tôi
nhắm mắt, nghiến chặt hai hàm răng lại chuẩn bị ấn lưỡi dao vào ngay tim.
Nhưng trước khi tôi kịp làm thế, con ngựa này đã nói với tôi bằng giọng
của một thiếu nữ: “Ôi cô chủ, đừng bao giờ hủy hoại bản thân mình, bởi vì
nếu còn sống cô còn cơ hội có một tương lai tươi sáng hơn trong khi tất cả
những người chết chỉ là những cái xác mà thôi.”
- Điều tôi nói nghe không hay bằng một nửa điều cô thuật lại! – Ngựa cái
lẩm bẩm.

- Suỵt, cô bạn, đừng chen ngang! – Bree nói, rõ ràng nó rất thích câu

chuyện này. – Cô ấy kể chuyện bằng một phong thái Calormen quý phái
nhất và không một nghệ nhân kể chuyện nào trong triều đình của một
Tisroc kể hay hơn. Làm ơn kể tiếp đi, Tarkheena.

- Khi tôi nghe ngôn ngữ của con người bật ra từ miệng con ngựa cái –

Aravis tiếp tục, tôi tự nhủ nỗi sợ chết đã làm đầu óc tôi lú lẫn và tạo ra
những ảo giác. Tôi cảm thấy nhục nhã lắm vì trong dòng họ của tôi không
ai sợ cái chết hơn sợ muỗi cắn. Thế là tôi chuẩn bị đâm vào tim mình lần
thứ hai, nhưng Hwin đã đến gần hơn, dí đầu nó vào giữa tôi và con dao,
nêu ra cho tôi những lời lẽ thuyết phục nhất, quở trách tôi như người mẹ
mắng mỏ đứa con gái của mình. Bấy giờ tôi lấy làm kinh ngạc lắm lắm,
quên cả việc quyên sinh, quên cả lão già Ahoshta và nói: “Này ngựa cái của
Tarkheena, làm sao ngươi học được cách nói năng như một người con gái
vậy?” Thế là Hwin bảo tôi là ở Narnia có những con vật biết nói và nó nghe
phong thanh người ta đã ăn trộm nó ở đó khi nó còn rất bé. Rồi con vật kể
cho tôi nghe về rừng núi, sông ngòi ở Narnia, về những tòa lâu đài và
những con tàu lớn cho đến khi tôi thốt lên: “Nhân danh thần Tash con của
Araroth và Zardeenah – nữ thần của Đêm tối, tôi có một ước mong lớn đó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.