CON NGỰA VÀ CẬU BÉ - Trang 71

cát trắng. Những đường viền của các ngọn núi hiện lên rõ ràng, sắc nét đến
độ trông như thể chúng chỉ cách thằng bé bằng khoảng cách ném đi một
hòn đá. Nó có thể phân biệt được một quả núi cao, xanh biếc chia ra làm
hai đỉnh và cho rằng đó chính là ngọn Mount Pire. "Đó là hướng đi của
chúng ta theo lời quạ nói, - nó thầm nghĩ, - như thế ta có thể biết rõ đường
đi nước bước mà không cần phí thời gian mỏi cổ ngồi đợi những người
kia." Nghĩ thế nó đứng lên đánh dấu hướng đi về phía đỉnh Mount Pire
bằng cách ấn mạnh những dấu chân nhỏ bé, chắc nịnh xuống cát.

Việc tiếp theo cần phải làm là kiếm cái gì cho vào bụng. Shasta bèn

quay lại khu lăng tẩm - nơi này trông hết sức bình thường dưới ánh sáng
ban ngày và nó tự hỏi sao có lúc nó lại sợ chỗ này đến thế. Nó thong thả
xuối xuống vùng đất canh tác bên bờ sông. Ở đấy có một số người qua lại
nhưng không đông lắm vì cổng thành đã mở được vài giờ và đám đông
sáng sáng tụ tập bên ngoài cũng đã vào thành. Nó không gặp khó khăn gì
trong việc "đột kích" (như cách nói của Bree). "Đột kích" liên quan đến
việc mắt trước mắt sau nhảy qua một bức tường bao quanh một khu vườn
nhanh tay vặt cái nọ, hái cái kia, kết quả nó kiếm được ba trái cam, một trái
dưa hấu, một hoặc hai trái vả và một trái lựu. Sau đó nó đi xuống bờ sông,
nhưng không đến quá gần cầu và uống no một bụng nước. Nước sông trong
leo lẻo, mát rười rượi, thế là nó cởi phắt bộ quần áo vừa nhơm nhớp mồ hôi
vừa dày chình chịch vì bụi đường ra, ngụp luôn cả người xuống nước, lặn
một hơi dài. Tất nhiên, Shasta là dân biển, cả một đời lớn lên bên sông
nước, nó đã tập bơi hầu như cũng cùng lúc với tập đi. Tắm xong nó lên bờ,
ngả người trên bãi cỏ nhìn qua dòng sông về phía Tashbaan - một lần nữa
lại ngắm vẻ tráng lệ, sức mạnh và ánh hào quang của chốn kinh kỳ. Nhưng
đồng thời thằng bé cũng chạnh nghĩ đến những cạm bẫy của nơi này. Chợt
nó nhận ra là có thể những người kia đã đến khu lăng tẩm trong lúc nó tắm
sông (và đi tiếp mà không có mình như thể không hề có mình trên đời) - thế
là nó vội vội vàng vàng mặc lại bộ quần áo bẩn thỉu, xấu xí và chạy hùng
hục đến lăng tẩm. Chạy được đến nơi cũng là lúc nó vừa nóng vừa khát và
thế là thật uổng công tắm trong dòng nước mát.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.