Anh quốc, thì nó quả không đáng ngại cho Beefeater, Tanqueray hay
Bombay Sapphire.
Tuy nhiên, vào năm 2000, trong một phiên đấu giá quốc tế, Plymouth
Gin tham gia vào chiến lược liên minh với Vin & Sprit - một tập đoàn Thuỵ
Sĩ đang sở hữu hương liệu Vodka nguyên chất. Chúng tôi đã bán 50%
hương liệu Plymouth cho Vin & Sprit đổi lấy một số tiền mặt đáng kể cùng
với việc đưa Plymouth vào mạng lưới phân phối hương liệu nguyên chất
toàn cầu. Năm 2001, Vin & Sprit hợp tác kinh doanh với Jim Bean và
Maxxium, và tất nhiên Plymouth được tiếp thị hiệu quả cũng như được
chào bán khắp nơi trên thế giới.
Điều gì đã xảy ra? Tôi và các đồng sự khởi nghiệp bằng cách mua lại
một thương hiệu rượu có hơn 203 năm tuổi cùng nhiều nhà máy rượu đang
hoạt động từ một công ty hàng đầu có công suất vượt trội. Không thể tưởng
tượng được người ta đã tốn bao nhiêu kinh phí để đầu tư xây dựng thương
hiệu cũng như cơ sở kinh doanh trong hơn hai thập kỷ qua, nhưng con số
chắc chắn phải lên đến hàng chục hoặc có khi hàng trăm triệu đôla.
Những tập đoàn lớn đang phải hoạt động sản xuất quá tải sẽ sẵn lòng
san lại những việc kinh doanh kém hiệu quả hoặc “vô lý”, tùy theo cách
nhìn nhận của bạn - với giá chuyển nhượng rất thấp.
Những người đồng sự của tôi sau đó đã gầy dựng sự nghiệp kinh doanh
ở Anh để thu hút các tập đoàn công nghệ thức uống hàng đầu khác. Bằng
việc bắt tay giao dịch với Vin & Sprit, chúng tôi khôi phục lại Plymouth
Gin, đưa nó trở lại vị trí hương liệu hàng đầu trên thế giới như trước đây -
một vị trí mang giá trị khổng lồ. Nếu Allied Domecq - chủ sở hữu của
Beefeater, và cũng là nơi bắt đầu của chúng tôi - nhận thấy được tiềm năng
này, hẳn ông sẽ rất hối hận vì đã bán thương hiệu cũng như cơ sở Plymouth
cho chúng tôi.
Chúng tôi thật sự không thể làm được gì nếu không có sự giúp đỡ của
công ty lâu đời đó. Nhưng thật ra họ cũng rất sẵn lòng để làm việc đó. Vì
sao các tập đoàn lớn lại tạo điều kiện cho chúng ta có được những thành
công ngoạn mục như vậy?