CÒN NHỚ TÂN UYÊN - Trang 130

Duyên ngừng nói nhìn Quát rút điếu thuốc đưa lên môi xong quẹt diêm.
Ánh lửa bừng lên cho nàng thấy ánh mắt u uẩn của học trò. Ánh mắt đó
khiến cho nàng mũi lòng. Nó còn quá hồn nhiên, ngây thơ để đi lính.
phảitại vì mình mà Quát phải đi lính hay là điều gì...?
. Câu hỏi bật ra và
nàng loay hoay tìm kiếm câu trả lời. Khói thuốc lá hăng hăng khiến cho
Duyên hít hít mũi.

- Tại sao Quát đi lính hả Quát?

Duyên hỏi. Dường như nàng không tìm được câu trả lời thỏa đáng nên nàng
phải hỏi hoặc nàng muốn phá tan bầu không khí im lặng giữa hai người.

- Tại sao cô muốn biết?

Duyên nín lặng khi bị Quát hỏi. Tại sao mình muốn biết. Quát bỏ học đi
lính là chuyện của Quát. Nó đâu có liên quan gì tới mình. Đi lính vì nhà
nghèo không có tiền học đại học. Đi lính vì thích đời sống mạo hiểm. Đi
lính để có tiền giúp đỡ mẹ già. Đi lính vì chán học. Đi lính vì thất tình. Mà
thất tình ai. Quát yêu ai mà thất tình. Duyên nghĩ lanh quanh. Ba hớp bia
không nhiều lắm nhưng cũng đủ để làm cho đầu óc của nàng bớt đi sự tỉnh
táo và suy tư bén nhạy. Không tìm ra câu trả lời Duyên tự động cầm ly bia
uống thêm một hớp nữa.

- Cô coi chừng say cô ơi...

Duyên gật đầu một cách lơ đãng. Câu hỏi vẫn lảng vãng trong trí nàng.
Quát thất tình ai. Quát yêu ai mà thất tình. Hay là... hay là Quát yêu mình.
Duyên bàng hoàng, chới với khi nghĩ ra điều đó. Nàng sung sướng, vui

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.