CÒN NHỚ TÂN UYÊN - Trang 136

Ánh mắt Quát đờ đẫn. Hơi thở nặng nhọc. Nàng nhớ tới Quát. Người lính
chiến đã bỏ nàng nhưng hình bóng vẫn còn đó, như chiếc áo rằn đầy hơi
hám ấp ủ nỗi cô đơn. Quát đi không lưu lại kỹ vật nào ngoài chiếc áo lính.
Chỉ có vậy thôi. Nó không đủ để cho nàng bấu víu vào mà đợi chờ. Hôm tết
má của nàng có nói sơ sơ về chuyện mai mối. Có một ông giáo sư nào đó
con một người bạn của ba, muốn hỏi nàng làm vợ. Nàng nhủ thầm trong trí
Người gì đâu mà tệ. Chuyện lấy vợ mà cũng nhờ người ta đi hỏi dùm...
Như thế mà cũng đòi lấy vợ... . Má nàng hỏi dò nàng có bằng lòng không
để bà trả lời. Nàng nói má tính sao cũng được. Lấy chồng cũng được.
Không yêu thương cũng không sao. Người ta không thương mình cũng
được. Mình không thương người ta cũng được luôn. Cứ lấy chồng, sống
với nhau và sinh con đẻ cái. Thế thôi. Giản dị lắm. Thương yêu làm chi cho
khổ. Bởi vì yêu người mà không lấy, không sống được với người mình yêu
mới khổ. Còn không yêu không thương sống với nhau, rồi có bỏ nhau cũng
không khổ. Còn hai tuần nữa là tới đám hỏi và một tháng sau đám hỏi sẽ là
đám cưới. Ba má nàng chọn ngày và nàng để ông bà tổ chức đám cưới của
đứa con gái út cho nở mày nở mặt với chòm xóm và bà con hai họ. Riêng
nàng thời dửng dưng. Hôm qua ông chồng chưa cưới tới gặp nàng nói
chuyện gọi là để tìm hiểu nhau. Nhìn cái bản mặt của anh ta nàng cảm thấy
như nhìn cục đá. Nhìn nụ cười của anh ta nàng buồn muốn khóc. Đúng là
người chồng chân chỉ hạt bột. Đúng là con cầu tự. Đúng là con đẻ bọc
điều... Ngồi nghe anh ta bàn chuyện đám cưới, khoe mua cho nàng chiếc
nhẫn kim cương lớn hơn con mắt hí của anh ta nàng cười hắc hắc. Nàng cắc
cớ hỏi anh ta có biết uống bia không. Cái lắc đầu thay cho câu trả lời. Hút
thuốc cũng không. Có hôn ai chưa. Cũng không luôn. Nàng nghĩ mình lấy
một người đần. Nghĩ sau này mình phải sống, phải ăn, phải ngủ, phải ôm,
phải hôn, phải vờ âu yếm một người như thế nàng đâm ra giận Quát, ghét
Quát vô cùng. Tại sao Quát nhút nhát. Tại sao Quát không nói yêu nàng.
Tại sao Quát không ngỏ lời cầu hôn. Tại sao Quát không nhờ mai mối. Cả
nàng nữa. Nàng cũng ghét, cũng giận mình luôn. Tại sao nàng không ra
lệnh cho Quát lấy nàng. Ngay cả làm như thế nàng trở thành một người
nham nhở và lố bịch nhưng ít ra nàng cũng được sống cạnh một người mà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.