CÒN NHỚ TÂN UYÊN - Trang 14

Chu Sa Lan

Còn Nhớ Tân Uyên

Chương 2

Tuy còn hơn mười lăm phút nữa mới tới giờ dạy nhưng Duyên đã rời
văn phòng để lên lớp học vì muốn xem lại bài vở trước khi giảng dạy. Vừa
bước vào cửa lớp nàng thấy một đứa học trò ngồi ở bàn cuối cùng. Dường
như mãi mê nhìn ra khung cửa sổ rộng nên nó không biết có người đi vào.
Duyên tằng hắng tiếng nhỏ. Đứa học trò quay lại. Duyên cảm thấy tâm hồn
của mình có chút gì xuyến xao và dao động nhẹ nhàng khi nhìn nụ cười của
đứa học xa lạ mới gặp mặt lần đầu. Mãi cho tới sau này khi đã quen thân
với nhau, có hai điều mà suy nghĩ hoài nàng cũng không thể giải thích được
lý do. Thứ nhất là tại sao nàng lại có cảm giác xao xuyến và rung động khi
nhìn đứa học trò đó ngay lần gặp mặt đầu tiên. Thứ nhì là nàng không thể
biết nụ cười của cậu học trò đó chứa đựng ý nghĩa gì. Buồn cũng không.
Khinh bạc cũng không. Vui cũng không. Mừng cũng không mà thay lời
chào hỏi cũng không luôn. Có thể nó không biểu lộ điều gì. Có thể nó biểu
lộ tất cả. Nàng chỉ biết nụ cười không giống bất cứ nụ cười của bất cứ
người nào mà nàng đã gặp qua. Làn da mặt hơi xanh xao, mái tóc hơi dài,
lòa xòa trước trán khiến cho nó có nét hao hao giống như chàng thư sinh họ
Đỗ trong truyện Thần Tháp Rùa của Vũ Khắc Khoan mà nàng đã đọc vài
tháng trước.

Đứa học trò đứng lên. Nhìn cô giáo giây lát nó mới từ từ rời chỗ ngồi
của mình. Duyên cũng thong thả bước về phía đứa học trò. Hai người gặp
nhau nơi khoảng trống chính giữa lớp.
- Dạ cô... Em tên Quát...
Nhớ lại lời của Chương Duyên mỉm cười nói đùa. Đây có lẽ là lần thứ nhì
nàng nói đùa với học trò.
- A... Tiểu Đinh Hùng hả... Cô hân hạnh được diện kiến nhà thơ lớn của lớp
đệ tứ A2...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.