CÒN NHỚ TÂN UYÊN - Trang 153

chồng con. Quát khổ nhiều rồi. Quát hi sinh nhiều rồi. Nàng không muốn
Quát khổ hơn nữa. Anh xứng đáng được hưởng ân huệ của tình yêu. Dường
như trong trí não của Duyên vừa cháy lên một quyết định phát khởi từ sự
xúc động và suy nghĩ chín mùi. Nàng biết nàng phải và sẽ làm gì.

- Cô đang mơ mộng hả cô?

Quát cười hỏi và Duyên gật đầu. Trời chập choạng tối. Quát ngồi xuống
cách xa Duyên một chút. Tuy chỉ cách một gang tay nhưng vẫn có một
khoảng cách. Duyên rùng mình hơi co người lại như bị lạnh. Quát lên tiếng.

- Cô lạnh hả cô. Để Quát lấy áo lạnh cho cô...

Duyên lắc đầu. Nàng nói gọn như ra lịnh.

- Quát ngồi sát vào cô đi... Bộ Quát sợ cô rầy à...

- Dạ...

Gượng cười Quát rụt rè nhích tới gần một chút nhưng vẫn còn một chút xa
nhau.

- Chút nữa... Bộ sợ cô ăn thịt Quát sao mà Quát không dám ngồi gần...


Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.