CÒN NHỚ TÂN UYÊN - Trang 155

Duyên hỏi và nàng cảm thấy giọng nói của mình không được bình thường.
Dường như tiếng ngủ làm cho nàng mắc cỡ, hồi hộp, lo âu lẫn kích thích.
Dù còn con gái và chưa bao giờ biết ân ái song nàng cũng được bạn gái đã
có gia đình kể hoặc truyền dạy kinh nghiệm về chuyện ái ân với đàn ông.
Tuy nhiên nàng chỉ nghe mà chưa bao giờ thực hành. Đêm nay, lần đầu tiên
ngồi cạnh Quát ở một nơi vắng vẻ nàng cảm thấy ngượng ngùng, hồi hộp
và kích thích.

- Dạ... Nếu cô lạnh thời mình vào hầm ngủ... Ở trong đó chật chội nhưng
ấm hơn...

Duyên mỉm cười. Quát thấy trong bóng đêm nụ cười của nàng sáng rực
hạnh phúc.

- Cô thích ngủ ở đây. Nếu cô lạnh thời Quát ôm cô cho ấm nghe...

Quát cười nhỏ. Qua bóng đêm mờ mờ nhờ sao trên trời anh thấy đôi mắt
của Duyên long lanh sáng. Anh run người lên khi bàn tay mềm ấm của
nàng mân mê làn da mặt cùng với mùi hương quen thuộc mà anh hằng mơ
tưởng phà vào mũi của mình. Hơi thở của anh trở nên gấp rút và đứt đoạn
khi thân hình mềm ấm đầy quyến dụ của Duyên tựa sát vào người. Bộ ngực
con gái đè lên gây thành cảm giác rần rần như có điện chạy trên da. Đôi
môi nóng hổi của nàng hôn lên mắt, lên môi anh tạo nên cảm giác rạo rực
và khát khao vô hạn. Hơi thở của anh đứt đoạn, hổn hển. Người lính chiến
hầu như đầu hàng trước khát khao của mình cũng như sức quyến rũ của
người tình. Vòng đôi tay rắn chắc anh kéo và xiết chặt thân thể hừng hực
lửa của Duyên vào sát người của mình. Mắt chạm mắt. Môi tìm môi. Nụ
hôn chất ngất đam mê và đắm say. Giữa đất trời yên lặng hai kẻ yêu nhau
quên bẵng thực tại. Thật lâu họ mới ngưng hôn để thở. Tiếng thì thầm của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.