CÒN NHỚ TÂN UYÊN - Trang 158

- Dạ... Quát nhớ cô... Quát thương cô... Quát gọi cô hằng đêm...

Duyên biết nước mắt của mình ứa ra khi nghe lời tỏ tình chân thật và ngộ
nghĩnh của Quát. Vòng hai tay ôm lấy cổ Quát nàng thì thầm.

- Quát ơi... Hôn cô đi Quát ơi...

Tiếng kêu van nài yếu ớt khiến cho Quát thở hắt hơi dài. Chiếc áo rằn được
cởi ra và vất sang bên. Người lính chiến mặc cho mọi sự. Anh chỉ có một
lần yêu, một ngày để yêu. Biết đâu ngày mai anh sẽ chết vì lựu đạn, mìn,
hay viên đạn của địch quân. Tại sao lại không yêu. Tại sao lại không sống
dù chỉ một ngày. Duyên rợn người trong mê đắm tột cùng khi bờ môi ham
hố của Quát chạm vào ngực của mình. Nàng có cảm giác kỳ lạ như trôi
băng băng vào vùng sương mù tĩnh lặng rồi sau đó trồi hụp ngã nghiêng
theo cơn sóng vô hình nóng hừng hực làm cho nàng như muốn ngất xỉu vì
ngạt thở và thiếp mê bằn bặt. Tuy nhiên dù thiếp mê nàng vẫn nghe được
tiếng người yêu thì thầm Cô ơi... cô ơi... cùng với vòng tay rắn chắc ghì
xiết lấy thân thể như sợ nàng sẽ tan biến vào cõi vô cùng.

Ánh mặt trời chiếu xiên xiên khiến cho Duyên mở mắt. Tiếng máy truyền
tin kêu xè xè. Xoay người nằm nghiêng nàng mỉm cười mân mê cái ống
liên hợp. Lính yêu có khác nhất là lính đánh giặc. Yêu mê man giữa trời
sáng ánh trăng. Yêu bên cạnh tiếng máy truyền tin kêu xè xè. Ôm người
yêu mà không quên khẩu súng. Yêu qua chiếc poncho lạnh và ẩm ướt trên
nền đất gồ ghề và tiếng cóc nhái côn trùng rỉ rả. Đưa tay sờ soạng hai bên
nàng mới biết Quát không còn nằm bên cạnh. Hồi tưởng lại những gì đã
xảy ra trong đêm qua nàng thấy thân thể nóng hừng lên. Ái ân. Hạnh phúc.
Quát là người tình tuyệt vời. Nàng như còn nguyên cảm giác sung sướng
trên mắt môi, trên tóc và da thịt. Ông chuẩn úy của nàng yêu mê man và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.