CÒN NHỚ TÂN UYÊN - Trang 19

một câu trong truyện Le Petite Prince để vừa chê đồng thời cũng khôi hài
mấy ông lớn của bộ giáo dục. Ít nhiều gì nàng cũng đồng ý với Quát về ý
kiến không dạy tiếng Tàu như là một ngoại ngữ ở trung học. Liếc nhanh
học trò nàng lên tiếng khi cả hai bước xuống bực thang cuối cùng.
- Quát về nha. Nhớ chịu khó đọc sách...
- Dạ cô về...
Quát lên tiếng. Duyên cười nhẹ.
- Mai em có đi học?
- Dạ có chứ cô. Dù bị bịnh em cũng đi học. Em thích học với cô...

Duyên nghe mặt mình nóng bừng cảm giác gì mà trong nhất thời nàng
không nghĩ ra được. Hơi dừng bước nàng trông theo dáng đi lừng khừng
của đứa học trò chỉ vừa biết nhau hai giờ đồng hồ. Tuy nhiên có một điều lạ
lùng không giải thích được là nàng cảm thấy quen thuộc như đã gặp nhau
nhiều lần. Điều này khiến cho nàng khó chịu với chính mình. Lẩm bẩm
mấy tiếng nàng đi vào văn phòng của trường.

Ngồi trong căn phòng dành riêng cho giáo sư để chờ ông giám học, Duyên
đưa mắt nhìn quanh quất. Thấy có cuốn báo xuân trên bàn nàng cầm lấy.
Lật nhanh vài trang nàng dừng lại nơi trang 15. Đó là bài thơ mang tên
Dáng Thú. Cuối bài thơ có tên Tiểu Đinh Hùng. Duyên mỉm cười khi đọc
mấy câu đầu.

- một buổi trưa mùa hạ
một mình vào sở thú
đứng nhìn con sư tử
tôi thấy nó giống tôi

Không ngăn được Duyên phải bật thành tiếng cười. Liếc nhanh không thấy
ai nàng cắm cúi đọc tiếp.

- một buổi chiều mùa thu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.