CÒN NHỚ TÂN UYÊN - Trang 17

Duyên ngắt lời của Quát bằng câu nói nhẹ nhàng pha chút giễu cợt.
- Nếu không hay tại sao bạn bè lại gọi Tiểu Đinh Hùng...
Quát bật cười tiếng nhỏ và ngắn.
- Dạ em chỉ là thằng chột làm vua trong đám mù cô ơi...
Quát kéo dài tiếng cô ơi khiến cho Duyên cũng phải bật cười. Liếc ra cửa
thấy hành lang vắng tanh nàng nói nhỏ.
- Thôi mình đi về đi em...
- Dạ mời cô...
Duyên quay mình đi trước. Đi sau lưng Quát nhìn thấy cái lưng ong, cái
mông ẩn hiện mập mờ sau tà áo dài và cái quần lụa mỏng.
- Cô may áo dài ở đâu mà đẹp quá...
Duyên mỉm cười không trả lời. Không hiểu nghĩ gì mà nàng lại lên tiếng
hỏi.
- Quát thích màu nào nhất?
- Dạ màu vàng...

Ra khỏi cửa hai người bước song song xuống cầu thang. Quát ngửi được
mùi thơm dịu dàng toát ra từ người của cô giáo đang đi bên cạnh. Thứ mùi
hương đặc biệt của nước hoa hòa nhập với mùi hương của thân thể của con
gái tạo thành một mùi hương quyến rũ lạ lùng. Là con út trong một gia đình
có ba chị gái cho nên Quát thường được hân hạnh hoặc đôi khi bị bắt buộc
phải ngửi thứ mùi hương lạ lùng này. Ba bà chị khi mua loại dầu thơm mới
thường xức lên người rồi cho anh ngửi để hỏi ý kiến vì anh là con trai. Do
đó anh có được thứ cảm giác lạ lùng về mùi hương đặc biệt này. Bây giờ đi
bên cạnh cô giáo trẻ chưa chồng, anh có cảm giác ngất ngây say vì bị thứ
mùi hương thanh tân diễm tuyệt xâm chiếm và ở mãi trong tâm hồn của
mình. Im lặng bước Duyên len lén liếc nhìn người học trò đang im lìm và
chậm chạp bước từng xuống thang lầu. Điều mà nàng nhận thấy ở Quát là
nó khác hẳn đám học trò đồng trang lứa. Nó không có quậy, không có ồn ào
và phá phách như những đứa khác. Ở Quát là một sự trầm mặc, xa vắng,
mỏi mệt, uể oải cộng thêm một chút chán chường. Đây là thứ nổi loạn âm
thầm hoặc phản kháng tiêu cực. Một chút thôi nhưng cũng đủ để cho nàng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.