CÒN NHỚ TÂN UYÊN - Trang 65

- Làm gì?

- Em tới nhà cô nằm vạ trước sân...

Duyên bật cười thánh thót. Nhìn nàng giây lát Quát mới từ từ lên tiếng.
Giọng của anh nhuốm nhiều si mê mà cũng nhiều buồn rầu.

- Hôm nay em thấy cô đẹp tuyệt vời...

Duyên háy học trò rồi ngoe ngoảy bước đi. Dĩ nhiên là Quát không thấy
được nụ cười tự mãn của nàng. Hôm qua trước khi đi ngủ nàng đã băn
khoăn không biết mặc quần áo gì để đi chơi với học trò. Cuối cùng nàng
chọn bộ quần áo này. Đó là chiếc quần dài xanh và áo sơ mi trắng ngắn tay.
Nếu gắn lên cái huy hiệu Hồ Ngọc Cẩn thời nàng sẽ biến thành một cô học
trò, có nghĩa là nàng cùng vai vế với Quát. Cả hai cùng là học trò chứ
không phải thầy trò. Dường như trong thâm tâm nàng không muốn có sự
cách biệt giữa mình với Quát.

- Cô đi đâu vậy cô?

Quát vừa đi sau lưng vừa hỏi. Hơi chậm bước như chờ Duyên đáp vọng lại.

- Đi dạo chứ đi đâu... Em có đi bộ trong vườn trái cây lần nào chưa...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.