CON QUỶ ĐẤT - Trang 115

đã thầm xuống trong một màu xanh lục, che ánh mắt trời không cho nó hiện
ra rõ ràng.

Chúng tôi đi tiếp.

Từ ngọn đồi này sang ngọn đồi khác, luôn luôn mong chờ rằng đằng sau

đỉnh đồi sẽ là mục tiêu - một túp lều, một trang trại, ngôi nhà của một người
chăn cừu đang trông chừng những con thú của mình.

Lại tiếp tục là trống vắng.

Chúng tôi đã bỏ đường nhựa. Nó có một vài khúc uốn hướng ngược

chiều chúng tôi cần tới. Đi như vậy sẽ là đi vòng, thế nên chúng tôi quyết
định cắt ngang địa hình mà đi. Vừa chú ý quan sát xem quầng sáng hình cầu
có còn xuất hiện trở lại nữa không, chúng tôi vừa trao đổi với nhau về một
con người lạ kỳ, chưa quen biết, có tên là Delphi.

Cả hai chúng tôi đều tin chắc người phụ nữ này đóng một vài trò chìa

khóa cho vụ án bí hiểm.

Chúng tôi luôn luôn hy vọng sẽ gặp gỡ một ai đó, nhưng nỗi thất vọng cứ

tiếp nối thất vọng. Chúng tôi đi càng lâu bao nhiêu thì nét căng thẳng càng
dịu xuống bấy nhiêu, cuối cùng hai chúng tôi chỉ còn tập trung duy nhất vào
việc bước đi, và đã hơn một lần chúng tôi e ngại mình không có được đôi
giày thích hợp cho chuyến đi quá dài này. Toàn bộ vùng đất quả thật không
có một bóng người. Đó đã là một hiện tượng trái tự nhiên. Có vẻ như dân
trong vùng đã cảm nhận được hiện tượng bí hiểm đang đè nặng lên đầu họ.

Bầu trời vẫn tiếp tục vừa trong vừa tối. Đôi với cảm giác của chúng tôi,

nó đã nhuốm sang màu đe dọa. Mặc dù chưa tới thời điểm thích hợp, vậy
mà đã xuất hiện một cảnh tranh tối tranh sáng bất bình thường, khiến cả
chàng phóng viên Bill cũng thấy bất ngờ. Anh hỏi tôi: "Đây có phải chuyện
bình thường không?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.