CON QUỶ ĐẤT - Trang 98

rồi siết bên ngoài bằng một sợi dây mỏng.

Jill McCall cứ chờ Delphi sẽ lên tiếng nói về những sự kiện đã xảy ra

trong đêm hỏm qua, nhưng cô gái im lặng. Chắc chắn cô muốn Jill McCall
bắt đầu, cô nữ phóng viên nghĩ như vậy và chiều lòng chủ nhà, nhưng cô
không dám nhìn thẳng vào mặt Delphi mà nhìn xuống đôi bàn tay của mình
đang đặt trên bàn.

- Mọi thứ có vẻ đã trôi đi rất xa, vậy mà vẫn ở rất gần. Lúc đó mặt đất đã

nứt toác ra, nuốt chửng một con người, và một con người khác thì chạy trốn
được mà không quan tâm gì đến người bạn của mình. Tôi thấy tôi thật là...

- Xin lỗi chị, xin lỗi vì việc tôi ngắt lời! Nhưng chị đừng bao giờ tự trách

móc mình. Chị đâu có thể ngăn cản được điều đó. Con người chúng ta quá
yếu ớt.

Jill McCall gật đầu.

- Quá yếu ớt đối với kẻ nào?

- Đôi với đất mẹ.

Cô nữ phóng viên nuốt khan. Cô không hiểu câu trả lời, trán cô nhăn lại.

- Tôi có cần phải giải thích không?

- Để chút nữa đã. Nhưng chúng ta phải báo cho cảnh sát để họ chặn con

đường đó lại. Những người đi xe khác rất có thể sẽ đi thẳng tới đó và...

- Chị nghĩ đúng đấy, nhưng chúng ta sẽ không làm đâu.

Jill McCall ngẩng lên.

- Tại sao lại không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.