CON TÀU TRẮNG - Trang 119

hề sợ hãi. Từ bờ bên kia, chúng điềm nhiên ngó nhìn thằng bé.

Giữa người và hươu là dòng sông màu lục nhạt, trong veo, chảy xiết, sủi

réo, tràn qua những chỗ chồng chất đá ngầm. Nếu như không có con sông

này ngăn cách hươu và nó thì tưởng chừng như có thể tới gần và sờ, mó vào

những con hươu. Hươu Maran đứng trên bãi sỏi bằng phẳng, sạch tinh. Phía

sau mấy con hươu, ở chỗ tận cùng của dải đá sỏi, những bụi cây mùa thu

của rừng tugai rực lên như bức tường bốc lửa. Cao hơn nữa là bờ dốc bằng

đất sét, trên bờ dốc là những cây phong và dương đỏ tía pha sắc vàng óng

ánh, phía trên nữa là một khu rừng lớn và tuyết trắng trên những quả núi

thấp lởm chởm đá.

Thằng bé nhắm mắt rồi lại mở ra. Trước mặt nó vẫn là cảnh tượng ấy, và

gần rừng tugai lá đỏ hơn chút nữa vẫn là những con hươu Maran hoang

đường ấy đứng trên bãi đá sỏi sạch tinh.

Nhưng kìa, hươu đã quay đi và kéo hàng một vượt qua bãi đá sỏi vào rừng.

Đi đầu là con hươu to, đi giữ là con hươu non chưa có sừng, cuối cùng là

Mẹ Hươu Sừng. Mẹ hươu ngoảnh lại nhìn thằng bé lần nữa. Hươu Maran

vào rừng tugai, đi qua các bụi cây. Những cành cây màu đỏ đung đưa phía

trên đầu hươu, lá đỏ rụng lả tả xuống những tấm lưng bằng phẳng mềm mại

của chúng.

Ba con hươu theo dải đường mòn leo lên bờ dốc. Chúng dừng lại ở đây.

Thằng bé lại tưởng như những con hươu đang nhìn nó. Con hươu to vươn

dài cổ, ngửa đầu ra sau khiến sừng chạm vào lưng, kêu lên vang dội như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.