CON TÀU TRẮNG - Trang 49

».- « Ta muốn nghe người đó hát, trước khi ta từ giã cõi đời ». Ông bảo: có

những người sẵn lòng hy sinh mạng sống vì tiếng hát của quê hương.

Những người như thế là người thế nào nhỉ, ước gì được gặp họ. Chắc họ

sống ở các thành phố lớn, phải không ạ?

- Nghe hay quá, chà !- Ông thì thầm. – Những bài hát tuyệt trần, trời ơi !...

Không biết tại sao con thấy thương ông quá, con yêu ông đến muốn khóc...

Sáng sớm trên đồng cỏ đã không còn ai nữa. Họ đã lùa cừu và ngựa tiếp tục

đi vào trong núi, chăn thả suốt mùa hè. Tiếp sau họ là các đoàn du mục khác

từ các nông trang khác đến. Ban ngày thì họ không dừng lại, đi qua thôi.

Gặp đêm thì họ dừng lại trên đồng cỏ, con với ông ra chào hỏi. Ông thích

chào hỏi mọi người, con cũng học được cái tính đó của ông. Có lẽ rồi đây

con sẽ gặp được một nhà tiên tri thực sự và chào hỏi ông ấy trên đồng cỏ...

Mùa đông bác Ô-rô-zơ-kun và già Bê-kay thường ra thành phố tìm

gặp bác sĩ. Người ta bảo bác sĩ có thể chữa được, có những thứ thuốc để có

thể đẻ con. Nhưng bà vẫn bảo rằng tốt nhất là đi cầu xin ở chốn linh thiêng.

Chốn ấy đâu như ở bên kia núi, nơi đó người ta trồng đông trên đồng. Tại

đấy địa thế bằng phẳng, phẳng lì không thể có núi được vậy mà lại chồi lên

một trái núi thiêng : núi Xu-lây-man. Nếu giết một con cừu đen dưới chân

núi và cầu khẩn thượng đế, đi lên núi và cứ mỗi bước đilại rập mình cầu xin

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.