CON THUYỀN BẠC - Trang 10

Thư chỉ có thế. Họ chuyền tay nhau. Cả nhóm nhận ra chữ viết

Angelo bằng mực xanh, nhưng có chỗ, các con chữ không chỉnh.
Có thể nói tay cậu ta run trong khi viết những dòng chữ này.

- Các cháu thấy không, - người đàn bà nói, như cất được một

gánh nặng, - chúng ta đã hoảng hốt lên là không đúng. Nhưng
dẫu sao, giá cậu ấy viết thư sớm hơn để mọi người đỡ lo.

Tidou cầm lại bức thư để xem xét dấu bưu điện đóng trên

phong bì. Nó được gởi đi tối hôm trước, lúc mười tám giờ ba
mươi. Như vậy là sau hai ngày Angelo mới viết thư. Vì sao
không cho gia đình Mendès yên tâm sớm hơn ? Đó là điều tối
thiểu phải làm. Angelo không phải là đứa vô tâm. Phải chăng vì
có chuyện buồn bực như ông chủ tiệm giải khát suy nghĩ, lúc đầu
cậu ta lang thang ở Lyon trước khi quvết định lên tàu hoả ? Mà
không thấy cậu ta nói về sức khoẻ của ông bố. Như vậy là sức
khoẻ ông không xấu thêm. Vậy sao Angelo lại không biết khi nào
thì về ?

Nhóm những người bạn, lúc nãy yên tâm, nay trở lại bồn chồn.

Lá thư quá ngắn gọn. Họ có cảm giác cậu bạn muốn che giấu
điều gì đó, hay ở trong trạng thái không bình thường. Đặc biệt là
Mady. Cô xin bà chủ nhà cho mượn lá thư. Bà vui lòng. Rồi cả
nhóm ra về.

- Tớ không hiểu, - Nghệ Sỹ bảo Mady trên đường đi, - cậu

định làm gì với lá thư này ?

Thay vì trả lời, Mady lấy phong bì từ túi ra, đọc lại mấy dòng

thư, mân mê tờ giấy và đưa lên ngang tầm mắt để xem xét qua
ánh sáng.

- Cậu xem... một dòng chữ in chìm !... Nhà máy giấy T.N.

Lyon. Giấy này sản xuất tại đây.

- Cái đó chứng minh điều gì ? – Hề Xiếc cắt ngang lời Mady. -

Angelo có thể mua ở Hyères giấy sản xuất ở Lyon.

- Tớ biết cơ sở này: một ông chú đã làm việc ở đây. Chỉ vẻn

vẹn vài công nhân. Tớ không nghĩ là họ bán hàng ra ngoài Lyon.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.