CON THUYỀN BẠC - Trang 24

Sau một lúc suy nghĩ, người thuỷ thủ nhớ ra đó là sáng thứ tư,

ngày 12.

Mady cảm ơn, rút ví ra để lấy tiền.
- A không! - Người thuỷ thủ già kiên quyết phản đối, vẻ dữ

dằn. - Cái đó thì không đâu ! Cô làm tôi giận đấy ! Chỉ một cái
bắt tay thôi, nếu cô vui lòng.

Còi tầm báo mười hai giờ trưa. Cây đàn ghi ta khoác qua vai,

Mady nhảy lên xe, phóng như bay về dốc Kẻ Cướp. Mấy chàng
trai đều đã có mặt. Họ tròn mắt ngạc nhiên khi trông thấy cây
đàn. Hổn hển, Mady kể lại một thuỷ thủ vớt đàn từ sông Saône
lên.

- Thế còn chiếc xe đạp ? - Mady hỏi.
- Không thấy gì hết, - Thủ Lãnh đáp. - Theo tớ, chiếc xe đã bị

ném xuống sông Saône, cũng như cây đàn. Nếu tìm thấy nó,
chúng ta sẽ biết chỗ Angelo đã tới đó, vì xe không bị dòng nước
cuốn theo... cần một người nhái lặn xuống sông Saône... Xem
trong khu vực nào ? Tất cả vấn đề là ở chỗ ấy.

Năm chàng trai đã từng lặn dưới nước, nhưng hiện không có

thiết bị.

Băn khoăn, Hề Xiếc lại quan sát cây đàn. Đột nhiên cậu ta kêu

lên:

- Ồ! Trong này !
- Trong cái gì nào ?
- Đây, trên mặt đàn, có... những dấu vết màu xanh, như thể có

ai viết cái gì đó, bằng tay. Nó không phải là nhãn hiệu cây đàn.

Mọi người cúi xuống cây đàn. Vốn có cặp mắt cực kỳ tinh,

Đầu Bếp khẳng định:

- Đúng, những chữ viết hầu như bị xoá nhoà... Thủ Lãnh trao

cho tớ cái lúp !

Dưới lớp thuý tinh phóng to chữ, cậu ta đọc được mấy con chữ

và mấy từ:

Tớ... thuy... ạc... eira.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.