CON VE SẦU - Trang 54

mầm trong một thứ ruồi tên là "Drosophile melanogaster".
Mây trỏ một con ruồi đang bay im tại chỗ:
- Không phải thứ ruồi này, ruồi này bụng đen có vòng vàng?
Tôi đập tay lên mông nàng:
- Im! Nếu không thì…
Nàng ngoan ngoãn hỏi:
- Nếu không thì sao?
Tôi bực mình:
- Nếu không thì nó bay ra chỗ khác!
Quả nhiên con ruồi đổi chỗ ra xa hơn. Mây thản nhiên:
- Gãi lưng đi anh, gãi bằng ngón tay trỏ thôi.
- Đã bảo mà! Bây giờ nó đi mất rồi. Đàn bà nhiều khi lạ thực! Không để
yên cho người ta thực nghiệm quan sát!
- Vì anh nói to quá đấy chứ!
- Tại em cứ hỏi lẩn thẩn.
- Xin lỗi anh.
- Từ giờ trở đi, nói gì thì phải nghe nhé!
- Em xin vâng.
Tôi liếc mắt nhìn Mây. Nàng đã ngồi dậy, hai tay quàng lên đầu gối, đôi
chân thu trước ngực. Tôi tự nhủ rằng phải nhớ giây phút này thật lâu, một
ngày nào, khi tôi già nua, nếu trí óc tôi còn sáng suốt, tôi sẽ ôn lại từng
giọng nói, từng cử chỉ, từng cảm giác, cảm tưởng, sống cùng với cô bé Mây
mà tôi không thèm để ý vì còn ham mê nhận xét con ruồi. Tôi nói tiếp:
- Vậy con ruồi "Drosophile", thuộc loài ruồi muỗi có hai cánh, thường gọi
là ruồi dấm, dấm là dấm chua để pha nước mắm, tiếng Hy Lạp, "drosos"
nghĩa là sương (buổi sáng), "philos" nghĩa là thích. Nó có khả năng sinh
sản rất mau chóng, chỉ trong vài ngày đã tạo ra mấy thế hệ.
- Thưa anh, vâng!
- Lúc nào cô cũng chỉ nói "vâng".
- Không nói "vâng" với anh thì nói "vâng" với ai?
Tôi dịu mặt, mỉm cười, lấy ngón tay trỏ vẽ chung quanh môi nàng, mắt
nàng, mũi và cổ:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.