CON VE SẦU - Trang 97

Chúng tôi phải thì thào hết sức, để khỏi phiền các khán giả.
- Em nghĩ tới anh Đởm kéo xe.
- Thì sao?
- Tội nghiệp anh. Anh không là người mà chỉ là một con trâu. Không biết
tình yêu là gì, chỉ biết thủ dâm trong khi mơ tưởng cô chủ.
- Anh thực may mắn, còn có em ngồi bên cạnh.
Mây để tay lên đùi tôi, vuốt nhẹ một lúc rồi nói:
- Anh đang thèm muốn?
Nàng để cái áo khoác của nàng lên đùi tôi rồi luồn tay xuống vuốt tôi mạnh
hơn. Từ lúc này trở đi nàng chăm chú nhìn màn ảnh, tay thì lôi ngược tôi ra
khỏi quần, nắm tôi trong bàn tay nàng mà tôi biết rất mềm mại xinh xẻo.
Rạp có nhiều bóng tối, không ai có thể biết chúng tôi đang làm gì, Mây
thường có những ý kiến ngộ nghĩnh như vậy, khi chúng tôi lần đầu tắm
chung với nhau.
Mây nhìn trên màn ảnh cái xe điện cũ kỹ đang xộc xệch chạy trên đường
sắt. Các cửa kính đều mở toang đầy ánh đèn sáng. Cậu bé ngồi cạnh bà mẹ,
tay cầm con ve sầu, vuốt nó rất dịu dàng, như muốn an ủi nó một đau khổ
ấm ức.
Mây cũng vuốt lên vuốt xuống tôi như muốn truyền cho tôi sự ham sống
của nàng, sống với nhiều tưởng tượng, với liều lĩnh không cần ngày mai.
Nàng nói khẽ, gần như hé môi:
- Em che hết rồi, anh luồn tay vào em đi. Chả mấy khi tụi mình nghịch như
thế này!
Tôi sờ nàng, qua đám lông quen thuộc, trên cái mu êm ái, vào cái khe ướt
và trơn. Ngón tay tôi khéo léo hơn mọi khi, ra vào, quay tròn, ấn nhẹ, bóp
vân vê, làm Mây khép đùi lại để trả lời.
Trong xe điện có nhiều hành khách mặt trơ như đá. Các bóng đèn vàng khè.
Phía ngoài trời tối đen, vài điểm sáng của các làng xa xa.
Tôi đem con ve về tỉnh, trong xe điện nó đơn độc rên rỉ. Còn đâu những
ngày ca hát, say nhựa cây? Nó không đập cánh nữa, chỉ khẽ rung cái bụng
như muốn kêu vang nhưng không kêu nổi.
Người mẹ nhìn cậu bé, hôn lên mái tóc, khẽ cầm lấy con ve thả nó ra cửa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.