CON VOI - Trang 132

Có thể đến một ngày nào đó hiện vật này sẽ có giá trị lịch sử, còn bây giờ

thì hãy đợi đấy.

Chú bé Zygmus

Năm học mới đã đến, sẽ không lạc đề khi tôi kể những điều tôi biết về

chú bé Zygmus. Đâu phải bây giờ Zygmus mới đến quấy tôi. Lần nó đến gần
đây nhất tôi đã phải ngồi trên chiếc ghế sậy và làm một bài độc thoại về
Zygmus. Đó là đêm trăng đầu tiên sau những đêm trời sáng chỉ bằng sao. Bây
giờ thì thậm chí tôi đã biết cậu bé Zygmus dáng vóc thế nào. Xanh xao, cái
đầu to sụ trên cái cổ cỏn con, tai trồi hẳn ra, dưới bờm tóc là cái trán suy tư.
Đề tài đầu tiên quyến rũ cậu bé tội nghiệp giàu óc tưởng tượng của tôi, bám
riết thằng bé và luôn luôn ám ảnh nó là chuyện con sên. Ai cũng nghĩ rằng
con sên thì mình còn lạ gì. Tuy nhiên Zygmus tiếp cận con sên theo cách
riêng của mình. Ta hãy giở vở của cậu bé ra. Dưới tiêu đề “Phuớc lành của
Chúa” chúng ta đọc bài làm:

“Sên là một tạo vật, đứng được là nhờ thò vòi ra, do vậy nhận được một

lượng phó mát để làm bánh”.

Ở trường Zygmus hỏi:
- Khi sên đi dạo chơi mà muốn đá ai đó thì đá bằng chân nào?
Thầy giáo đáp:
- Em Zygmus, sên chỉ có độc một chân thôi mà. Sao em không chú ý khi

chúng ta học bài con sên. À, thầy nhớ ra rồi: bữa đó em ngồi dưới gầm ghế.

Nhưng Zygmus không chịu. Phải nói thẳng một điều: Zygmus nói dối. Về

đến nhà chú bé trả lời câu hỏi ở trường như sau:

- Thầy giáo nói rằng sên đá bằng chân trái, còn con nói với thầy là không

phải như vậy vì sên chỉ có chân phải. Nhưng thầy không chú ý vì thầy ngồi
dưới gầm ghế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.