Con voi
Thì ra ông Giám đốc vườn bách thú là kẻ hám danh! Ông coi thú vật là
nấc thang thăng quan tiến chức. Ông cũng chẳng đoái hoài gì tới nhiệm vụ
của cơ quan mình là giáo dục thế hệ trẻ. Hươu cao cổ trong vườn của ông cổ
ngắn củn, chồn thậm chí chẳng có hang, lũ cu li dửng dưng với mọi thứ,
thảng hoặc mới cất tiếng, chừng như miễn cưỡng. Những khiếm khuyết này
nhẽ ra không đáng có, nhất là hàng ngày có nhiều đoàn học sinh đến tham
quan vườn bách thú.
Đây là một vườn bách thú tỉnh lẻ, còn thiếu một số loài thú cơ bản, trong
đó có voi. Không có voi người ta đành nuôi tạm ba ngàn con thỏ nhà để thay
thế. Tuy nhiên, do đất nước ngày càng phát triển - người ta đã bổ sung dần,
theo kế hoạch, những thứ còn thiếu. Thế rồi đến lượt bổ sung voi. Vào dịp
Quốc khánh, vườn bách thú nhận được thông báo, việc phân phối voi đã giải
quyết xong. Nhân viên vườn bách thú, những người hết mực tận tụy với công
việc, vui như mở cờ trong bụng. Cho nên họ càng lấy làm lạ khi hay tin, ông
Giám đốc đã gửi công văn về Vacsava tự nguyện không nhận suất voi được
phân phối, đồng thời ông đệ trình kế hoạch kiếm voi bằng phương pháp lợi
về kinh tế.
“Tôi và toàn thể cán bộ công nhân viên, - ông viết - hiểu rằng, voi là một
gánh rất nặng đè lên vai công nhân mỏ và công nhân luyện kim nước ta. Với
lòng mong muốn giảm giá thành sản xuất, tôi đề nghị cho thay con voi đã nêu
trong công văn này bằng một con voi tự có. Chúng tôi có thể chế tạo một con
voi đúng kích cỡ bằng cao su, bơm không khí vào rồi đặt nó vào chuồng. Con
voi này sẽ được sơn, vẽ rất cẩn thận để nó không khác gì voi thật, cho dù
quan sát gần. Ta cần nhớ rằng, voi là loài thú nặng nề, cho nên nó không hề
nhảy, không hề chạy, không hề đầm mình. Trong chuồng, chúng tôi sẽ cho
treo một tấm biển giải thích, đây là một loài voi cực nặng. Khoản tiền tiết