CON VOI - Trang 185

sử dụng cả ngón đòn ác hiểm nữa. Tuy nhiên, với đầu óc mở mang mà tôi
chứng tỏ, chuyện phải diễn ra đúng như nó đã diễn ra.

Và rốt cuộc, đã từ lâu nó khỏe hơn tôi gấp bội.
Nhiều lần tôi để mắt theo dõi nó, khi tôi giả đò đang mải mê gặm khóm

rau diếp dại hoặc chua me đất. Kể từ những lần đầu thử làm như vậy nó khôn
lên rất nhanh. Chính bản năng hữu dụng đã mách đường cho nó tự hoàn thiện
mình trong cái nghiệp mục phu. Nó lượn vòng quanh tôi rất khéo, mũi nó
luôn luôn đánh hơi xem có kẻ nào bén mảng tới đây hay không. Hễ khi nào
nó cho rằng, tôi gặm cỏ ở một chỗ quá lâu, không lợi cho việc khẩu phần ăn
của tôi phải có nhiều món và đúng liều lượng, là nó liền xua tôi, ra bộ chăm
sóc, sang góc vườn khác. Giờ đi chăn thả của chúng tôi được quy định hẳn
hoi. Chúng tôi trở về nhà cũng theo quy luật của công việc chăn thả vốn có từ
xa xưa, được xác định bởi nhịp độ của thiên nhiên, chuyển động của địa cầu
và các vì tinh tú. Hôm nào trời mưa thì tôi được phép mang theo áo mưa.

Công việc chuyên môn của tôi chẳng hề bị tổn hại. Hàng giờ đồng hồ cúi

đầu xuống cỏ một cách nhịp nhàng và bình thản, quan sát từ cự ly cực gần
những bí mật của cuộc sống vi mô đang nảy nở mãnh liệt dưới chân ta,
thường là không được để ý đến - tất thảy những thứ đó tạo thuận lợi cho tư
duy và công việc trí óc của tôi. Thêm nữa, nhờ có sự tỉnh táo của nòi chó
chăn cừu mà giờ chăn thả không một ai được tới chỗ tôi. Nó đuổi thẳng thừng
người đưa thư mang điện khẩn, đuổi bạn bè của tôi toan đến chuyện trò. Tôi
còn hy vọng là trong trường hợp nổ ra chiến tranh nó đuổi cả người phái viên
mang lệnh tổng động viên đến. Náu mình trong các bụi cây, tôi từng mục
kích hết người nọ đến người kia co cẳng chạy trước những tiếng sủa đe dọa
xem ra chẳng trống rỗng chút nào của nó. Duy nhất tôi chỉ ngại bị thấp khớp.

Để lấy lòng nó, tôi sắm một chiếc chuông đeo vào cổ. Nó ưng lắm. Có

điều, đó lại là một hành động lợi bất cập hại. Sự tiến bộ vượt bậc của tôi trên
đường đi tới lý tưởng chung của hai chúng tôi đã động viên nó mẫn cán thêm
gấp bội. Có thể đó là vấn đề lòng tự trọng rất cao từ phía nó, tuy nhiên chính
lúc này nó phát hiện ra, rằng những khi lùng sục khắp vườn ra bộ thèm ăn là
tôi chỉ nhằm giả đò gặm và nhai lại những ngọn cỏ non tươi. Từ lúc này nó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.