CON VOI - Trang 25

Toàn bộ tài nghệ của cả đoàn là ở chỗ: càng gần đến phút chót thì trông càng
ngoạn mục, nhất hạng trong ti vi. Cũng có đứa có biệt tài, đó là những đứa để
cho chúng tôi tóm đúng vào thời điểm hầu như, hầu như chúng nhảy. Có
điều, những đứa như vậy thì hiếm lắm, như hiếm những tài năng lớn vậy.

Hắn nhăn nhó, khó chịu, ra bộ không nghe tôi. Nhưng dĩ nhiên là hắn

đang ngóng chờ đoạn thoại tiếp của tôi. Tôi đằng hắng, vì từ bữa qua thấy
người ơn ớn, ở đây lại gió thế này, trên tầng mười tám - và tôi thoại tiếp, ráng
mềm mỏng, ráng thật ngọt ngào, thật bùi tai:

- Anh bạn hãy nghĩ tới gia đình, bạn hữu, ví bằng anh bạn không có gia

đình thời hãy nghĩ...

Gia đình cái nỗi gì khi biết đâu đó cũng là nguyên do hắn sắp đặt ra cái

trò này. Tuy nhiên, bây giờ phải nói gì đó chứ. Thế là tôi nói, miễn sao “giành
lấy thời gian”.

- Hôm nay gió mạnh đáo để nhỉ!
Bây giờ hắn mới nhìn tôi tỉnh hơn chút xíu. Đích thị hắn ngại tôi không

lao vào cứu, tôi đã làm chệch quy trình. Bậy bạ! Thế là, để nhắc tôi làm đúng
bổn phận hắn bèn bước thêm nửa bước ra mép hiên. Một chân hắn lửng lơ
trên bờ vực. Nhưng bỗng nhiên tôi không muốn cứu hắn nữa.

- Nào, mày cứ nhảy đi, đồ lợn. - Tôi nói rồi leo xuống.
Các bạn nghĩ hắn rơi rồi chứ gì? Rồi, thưa các bạn.
Bây giờ thì tôi chờ ra tòa và lĩnh án. Tôi sẽ mất việc ở đồn công an cứu

hỏa là cái chắc. Mà cũng phải thôi, vì tôi đã không hoàn thành nhiệm vụ
chuyên môn của mình. Tôi bị tố cáo về tội... Chẳng sao. Tố cáo tôi cũng đồng
ý. Duy có một điều tôi không đồng ý, hoàn toàn không đồng ý. Tin tức thì
bảo đó là “vụ tự vẫn”, còn tôi thì tôi bảo, đó chẳng qua là một vụ tai nạn.
Trong cái nghề tự vẫn, đôi khi cũng xảy ra tai nạn chết người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.