Nạn nhân của nghệ thuật
Giám đốc cho gọi tôi lên và hỏi:
- Cậu cân nặng bao nhiêu?
- Em không biết chính xác nhưng khoảng trên tám mươi ki lô.
- Nhiều quá! Mình định tổ chức một chương trình văn nghệ và vợ mình
muốn tìm cho bà ấy một người để biểu diễn múa xương.
- Nhảy tango có hay hơn không?
- Phải là múa xương. Vợ mình đã được nhìn thấy điệu múa này hôm đi
tham quan thành Viên. Người ta đã giới thiệu tại một cuộc biểu diễn ở nhà
hàng và vợ mình thích lắm.
- Tango thì em có thể xung phong nhảy ngay.
- Múa xương! Tôi đã nói rồi. Cậu phải làm cho người gầy đi!
Tôi hứa với Giám đốc là tôi sẽ gầy. Ngay tức khắc tôi áp dụng các biện
pháp thể thao trong sinh hoạt. Bia chỉ uống đứng bên quầy, vì uống ngồi làm
người béo ra. Mỗi tuần cá độ bóng đá một lần và đêm đêm nhét một chai
nước lạnh vào giường ngủ để luyện. Trường hợp lạnh quá thì chuyển sang đi-
văng. Còn về chế độ ăn uống - bớt calo và tinh bột, tăng cường các món ăn
đơn giản như thịt thăn rán và chân giò.
Sau một thời gian Giám đốc cho gọi tôi lên để kiểm tra. Ông sờ mó và
khom người quan sát:
- Thế này mà gọi là xương à? Bụng như thế này thì cậu có thể múa điệu
hồ thiên nga chứ không phải là múa xương. Hoặc là cậu phải gầy đi hoặc là
cậu sẽ làm tôi bực mình.
Tôi hiểu, đây chẳng phải chuyện đùa. Tôi về nhà và bắt đầu ngay một
cuộc ăn chay đại quy mô. Không gì ngoài bánh mì và nước. Khi tôi đã gầy lòi